Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tâm lý học đám đông”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
tuyệt vời
ít
Dòng 1:
'''Tâm lý học đám đông''' , còn được gọi là '''tâm lý đám đông''' , là một nhánh của [[Tâm lý học xã hội]],nghiên cứu về tâm lý và [[Hành vi tập thể|hành xử của một người bình thường trong những hoạt động mang tính chất tập thể]]. Các nhà tâm lý xã hội đã [[phát triển]] một số [[lý thuyết]] để giải thích cách mà [[Tâm lý đám đông|tâm lý của đám đông]] khác và tương tác với tâm lý của các cá nhân bên trong nó. Các nhà lý thuyết chính trong tâm lý của đám đông bao gồm [[Gustave Le Bon]] , [[wikipedia:Gabriel_Tarde|Gabriel Tarde]] , [[Sigmund Freud]] và [[wikipedia:Steve_Reicher|Steve Reicher]] . Lĩnh vực này liên quan đến các [[hành vi]] và [[Tư duy|quá trình suy nghĩ]] của cả các thành viên đám đông riêng lẻ và đám đông như một thực thể.  Hành vi của đám đông chịu ảnh hưởng nặng nề từ việc mất đi trách nhiệm của cá nhân và ấn tượng về tính phổ biến của hành vi, cả hai đều tăng theo quy mô của đám đông.{{chú thích trong bài}}
 
Theo [[Gustave Le Bon]],trong cuốn <nowiki>''</nowiki>'''Tâm lý học đám đông'''<nowiki>''</nowiki>, những đám đông luôn bị vô thức tác động, họ xử sự như người nguyên thuỷ, người dã man, không có khả năng suy nghĩ, [[suy luận]], mà chỉ cảm nhận bằng [[hình ảnh]], bằng sự liên kết các [[ý tưởng]], họ không kiên định, thất thường, và đi từ trạng thái nhiệt tình cuồng loạn nhất đến ngây dại ngớ ngẩn nhất. Vả lại, do thể trạng của mình, những đám đông ấy cần có một [[Nhà lãnh đạo|thủ lĩnh, một người cầm đầu, kẻ có thể dẫn dắt họ]] và cho [[bản năng]] của họ một [[Ý nghĩa cuộc sống|ý nghĩa]].
Dòng 11:
"[https://translate.google.com.vn/translate?hl=vi&sl=en&u=https://en.wikipedia.org/wiki/Anthropological_criminology&prev=search Nhân học hình sự]", tác giả Sergi viết, "nghiên cứu sự gian dối ở nơi tự nhiên của mình, tức là trong lĩnh vực sinh học và bệnh lý".  [[wikipedia:Cesare_Lombroso|Cesare Lombroso]] của Ý , giáo sư về y khoa và vệ sinh tại [[Torino|Turin]], đã mở rộng chương trình nghị sự của họ vào năm 1878, khi ông xuất bản <nowiki>''</nowiki>''L<nowiki>'uomo delinquente''</nowiki>'' , cuốn sách có ảnh hưởng lớn đã trải qua năm lần xuất bản. Cuốn sách được xuất bản bằng tiếng Anh vào năm 1900 dưới tựa đề " ''Criminal Man" đã'' kiên cố hóa các mối liên hệ giữa các lý thuyết tiến hóa xã hội và sự sợ hãi của đám đông với khái niệm về tội phạm "sinh ra" như một con thú hoang dại trong xã hội văn minh. Cuốn sách ảnh hưởng đến cả các chuyên gia pháp lý châu Âu và Mỹ quan tâm đến việc phân công trách nhiệm cho những cá nhân có hành vi đáng ngờ trong khi tham gia vào đám đông.
 
Cuộc tranh luận đầu tiên về tâm lý học đám đông bắt đầu ở [[Roma|Rôma]] tại Đại hội Nhân chủng học Quốc tế lần thứ nhất vào ngày 16 tháng 11 năm 1885. Cuộc họp này do [[wikipedia:Cesare_Lombroso| Cesare Lombroso]] và các đồng nghiệp Ý của ông thống trị, nhấn mạnh đến các quyết định sinh học.
: "Lombroso đã nêu chi tiết trước cuộc Đại hội đầu tiên về lý thuyết dị thường về thể chất của tội phạm và phân loại tội phạm của mình như những kẻ tội phạm đã sinh ra, hoặc những kẻ tội phạm theo từng thời điểm và những điều xấu xa. Ferri bày tỏ quan điểm của ông về tội ác như sự thoái hoá sâu sắc hơn là điên rồ. Những người theo nghĩa luân lý nguyên thủy đã sống sót qua sự tàn phá của trí thông minh của họ, và giống những lời nhận xét của Benedickt, Sergi và Marro. "
Đó là một mặt nhỏ của tâm lý đám đông đã được đưa ra bởi người Pháp, những người đưa ra một lý thuyết về môi trường của tâm lý con người.
: "M. Anguilli gọi sựđã chú ý đến tầm quan trọng của sự ảnh hưởng củatừ môi trường xã hội thuậnđối với tội phạm. Giáo sư [[wikipedia:Alexandre_Lacassagne|Alexandre Lacassagne]] nghĩ rằng các lý thuyết tính di truyền và thoái hóa như tổ chức do nhà trường Ý là cường điệu và cách diễn giải sai các sự kiện, và đó là yếu tố quan trọng là môi trường xã hội."
Tại Paris trong 10-17 tháng 8 năm 1889, trường phái Ý nhận được sự khiển trách mạnh mẽ hơn về lý thuyết sinh học của họ trong Đại hội Nhân học Hình sự Quốc tế lần thứ 2.Sự khác biệt cơ bản trong quan điểm giữa các trường phái Ý và Pháp đã được phản ánh trong quá trình tố tụng.
: "Giáo sư Lombroso nhấn mạnh vào [[Epilepsy|chứng động kinh]] liên quan đến lý thuyết của ông về 'kẻ phạm tội sinh ra.' Manouvrier mô tả các lý thuyết của Lombroso như là một cái gì đó không phải là những gì đã được phát hiện bởi khoa học thần [[Phrenology|kinh.Những điều dị]] thường mà Lombroso quan sát được đã gặp phải ở những người đàn ông trung thực cũng như các tội phạm, Manouvrier tuyên bố, và không có sự khác biệt về mặt vật lý giữa chúng.Người ta, Baron Raffaele Garofalo, Drill, Alexandre Lacassagne và Benedikt đã phản đối các lý thuyết của Lombroso toàn bộ hay một phần. Pugliese tìm ra nguyên nhân gây ra tội ác trong khi người tội phạm không thích ứng với môi trường xung quanh của mình, và Benedikt, người mà Tarde đồng ý, cho rằng khuyết tật thể chất không phải là dấu hiệu của Tội phạm hình sự. "  Chính trong bối cảnh này mà bạn có một cuộc tranh luận giữa Scipio Sighele, một luật sư người Ý và Gabriel Tarde, một thẩm phán Pháp về làm thế nào để xác định trách nhiệm hình sự trong đám đông và do đó người bắt giữ. (Sighele, 1892, Tarde, 1890, 1892, 1901)