Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bắc Ngụy Đạo Vũ Đế”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Ngomanh123 (thảo luận | đóng góp)
thừa
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Ngomanh123 (thảo luận | đóng góp)
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 49:
| nơi an táng = Thịnh Lạc Kim lăng (盛乐金陵)
}}
'''(Bắc) Ngụy Đạo Vũ Đế''' (([[chữ Hán]]: )魏道武帝) (371–409), tên húy là '''Thác Bạt Khuê''' (拓拔珪), tên lúc sinh là '''Thác Bạt Thiệp Khuê''' (拓拔渉珪), là hoàng đế khai quốc của triều đại [[Bắc Ngụy]] trong [[lịch sử Trung Quốc]]. Ông là cháu nội vị vương cuối cùng của [[Đại (nước)|nước Đại]] là [[Thác Bạt Thập Dực Kiền]]. Sau thất bại trước quân [[nhà Tấn|Đông Tấn]] trong [[trận Phì Thủy]], [[Tiền Tần]] rơi vào cảnh nội loạn và Thác Bạt Khuê liền tận dụng thời hội này để tái lập nước Đại vào năm 386, song ngay sau đó cải quốc hiệu sang Ngụy và xưng vương. Ông ban đầu là một chư hầu của [[Hậu Yên]]. Tuy nhiên, sau khi ông đánh bại hoàng đế [[Mộ Dung Bảo]] của Hậu Yên và chiếm được hầu hết lãnh thổ Hậu Yên, ông đã xưng đế vào năm 398.
 
Đạo Vũ Đế thường được coi là một vị tướng tài giỏi, song lại tàn ác và độc đoán trong việc trị quốc, đặc biệt là vào cuối triều đại của ông. Năm 409, do ông xem xét đến việc giết chết Hạ Lan phu nhân, con trai ruột của bà là Thanh Hà vương Thác Bạt Thiệu (拓拔紹) giết chết ông, song ngay sau đó Thái tử Thác Bạt Tự đã đánh bại Thác Bạt Thiệu, Thác Bạt Tự sau đó lên ngôi và trở thành [[Bắc Ngụy Minh Nguyên Đế|Minh Nguyên Đế]].