Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vũ Miên”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 10:
Vũ Miên xuất thân dòng dõi khoa bảng: cha của Vũ Miên thi đậu và làm quan Huấn đạo [[Lâm Thao|phủ Lâm Thao]], được phong đến chức [[Đặc tiến Kim tử Vinh lộc Đại phu]], Công bộ tả Thị lang, Đông các điện [[Đại học sĩ]], tước Lan Khê hầu (Lan Khê là tên cũ làng Xuân Lan).
 
Vũ Miên nổi tiếng thông minh ngay từ thuở nhỏ: mới 15 tuổi Vũ Miên đã thi đỗ đầu xứ (đỗ đầu kỳ khảo hạch/thập ngũ tuế đăng quận trưởng), 18 tuổi thi đỗ Hương giải, được ra kinh đô học. Năm 31 tuổi, Vũ Miên dự [[thi Hội]] đỗ [[Hội nguyên]]<ref>''Lịch triều hiến chương loại chí'' - Phan Huy Chú</ref>, văn sách, phú thi đều xếp thứ nhất, niên hiệu Cảnh Hưng thứ 9 (1748) đời [[Lê Hiển Tông]]. Đình thí xếp sau 2 người, sách ''Đăng khoa lục sưu giảng'' của Trần Tiến-người đỗ Tiến sĩ cùng khoa với Vũ Miên<ref>''Đăng khoa lục-Sưu giảng 登科錄搜講'' - Trần Tiến</ref> ghi:
 
''"'''VŨ MIÊN:''' Người làng Xuân Lan, huyện Lương Tài, học rộng tài cao. Năm 31 tuổi, đỗ Tiến (Hội nguyên khoa Mậu Thìn, niên hiệu Cảnh Hưng). Ngày hôm Đình thí, đầu bài nghĩa sách nhớ thuộc vanh vách, hỏi đâu biết đấy, thả sức làm văn; nghĩ rằng đoạt khôi nguyên, như thò tay vào túi lấy đồ vật gì vậy; không ngờ khi đi thi, đương viết văn mới viết được một lúc, ngòi bút đã cùn sạch, chỉ còn trơ lại quản bút, không thể nào viết được, nên phải viết trả lời mấy câu hỏi qua loa.''
 
''Vậy thì, khoa bảng tự trời cho, cân nhắc phúc đức mà định số phận."''