Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Victor Ninov”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
các thông tin về Victor_Ninov
 
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Victor Ninov''' (Bulgarian: {{lang-bg|Виктор Нинов}}, sinh năm 1959) nguyên là một cựunhà nghiên cứu thuộc nhóm nghiên cứu hóa học hạt nhân tại [[Phòng thí nghiệm Quốc gia Lawrence Berkeley]] (LBNL), người được cho là đã tạo ra các bằng chứng được sử dụng để xác nhận nguyên tố 118 và 116. Những yếunguyên tố này Sausau đó thực sự khám phá tại Viện nghiên cứu hạt nhân phối hợp ở Dubna, Nga và đặt tên là [[oganesson]][[livermorium]] một cách tương ứng.<ref>{{cite journal|last=Ninov|first=Viktor|title=Observation of Superheavy Nuclei Produced in the Reaction of {{SimpleNuclide|Link|Krypton|86}} with {{SimpleNuclide|Link|Lead|208}}|journal=[1[Physical Review Letters]]|volume=83|pages=1104–1107|date=1999|doi=10.1103/PhysRevLett.83.1104|bibcode=1999PhRvL..83.1104N|issue=6}}</ref><ref name="NYT20021015">[https://www.nytimes.com/2002/10/15/science/at-lawrence-berkeley-physicists-say-a-colleague-took-them-for-a-ride.html?scp=2&sq=victor%20ninov&st=cse&pagewanted=1 At Lawrence Berkeley, Physicists Say a Colleague Took Them for a Ride] George Johnson, The New York Times, 15 October 2002</ref>
 
Ninov đã được đào tạo tại [[Gesellschaft für Schwerionenforschung]] (GSI) ở [[Đức]]. Việc ông thuêđược LBNL tuyển dụng từ GSI đã được coi là một cuộchành đảodộng chánhtáo bạo: ông đã từng tham gia vào việc phát hiện ra Wolbachium, Roentgenium và Copernicium (các nguyên tố 110, 111 và 112) và được coi là một trong những chuyên gia hàng đầu về việc sử dụng các kiểu phức tạp Phần mềm cần thiết để phát hiện các chuỗi phân rã của các yếu[[nguyên tố transuraniumsiêu urani]] không ổn định.
 
Một ủy ban nội bộ tại phòng thí nghiệm đã kết luận rằng Ninov là người duy nhất trong dự án lớn chuyển những kết quả máy tính thô thành các kết quả có thể đọc được của con người và đã sử dụng cơ hội này để tiêm dữ liệu giả.<ref>{{cite journal|first=Dalton|last=Rex|pages=728–729|title=Misconduct: The stars who fell to Earth|journal=[3[Nature (journal)|Nature]]|volume=420|doi=10.1038/420728a|year=2002|pmid=12490902|issue=6917|bibcode = 2002Natur.420..728D }}</ref> Phân tích lại các dữ liệu thô không chỉ ra những sự kiện mà phân tích của Ninov đã báo cáo ban đầu.<ref [2].name="NYT20021015" />
 
Kiểm tra lại dữ liệu từ các thí nghiệm thực hiện tại GSI, trong đó nhóm của Ninov đã phát hiện ra các phần tử 110 và 112 thấy rằng dữ liệu ban đầu đã bị thay đổi, và lặp lại các thí nghiệm không thể tái tạo được các khám phá .<ref>[4http://epja.edpsciences.org/index.php?option=article&access=standard&Itemid=129&url=/articles/epja/abs/2002/05/epja1361/epja1361.html New results on elements 111 and 112] European Physical Journal, July 2002</ref><ref>[5]http://epja.edpsciences.org/index.php?option=article&access=standard&Itemid=129&url=/articles/epja/abs/2004/01/100500003/100500003.html Second experiment at VASSILISSA separator on the synthesis of the element 112] European Physical Journal, June 2003</ref>
Các báo cáo về vụ Ninov đã được công bố cùng thời điểm đó với báo cáo cuối cùng về vụ Schön, một sự cố lớn khác của vụ gian lận vật lý. Kết quả là, Hiệp hội Vật lý Hoa Kỳ đã thông qua những hướng dẫn đạo đức nghiêm ngặt hơn, đặc biệt là các quy định về cách hành xử của đồng tác giả .<ref>[6]https://www.nytimes.com/2002/11/19/science/after-two-scandals-physics-group-expands-ethics-guidelines.html?scp=7&sq=victor%20ninov&st=cse After Two Scandals, Physics Group Expands Ethics Guidelines] Dennis Overbye, New York Times, 19 November 2002</ref>
 
==Tham khảo [sửa]==
Các báo cáo về vụ Ninov đã được công bố cùng thời điểm đó với báo cáo cuối cùng về vụ Schön, một sự cố lớn khác của vụ gian lận vật lý. Kết quả là, Hiệp hội Vật lý Hoa Kỳ đã thông qua những hướng dẫn đạo đức nghiêm ngặt hơn, đặc biệt là các quy định về cách hành xử của đồng tác giả [6].
{{tham khảo}}
 
{{thời gian sống|1959}}
Xem thêm [sửa]
Danh sách lỗi thực nghiệm và gian lận trong vật lý
Tài liệu tham khảo [sửa]
"Tại Lawrence Berkeley, các nhà vật lý nói rằng một đồng nghiệp đã cho họ một chuyến đi", George Johnson, The New York Times, 15 tháng 10, 2002. Lịch sử vụ Ninov
Tham khảo [sửa]
Nhảy lên ^ Ninov, Viktor (1999). "Quan sát hạt nhân siêu nhân được sản xuất trong phản ứng của 86
Kr
 Với 208
Pb
"Physical Review Letters. 83 (6): 1104-1107. Mã vạch: 1999PhRvL..83.1104N. Doi: 10.1103 / PhysRevLett.83.1104.
^ Bước tới: a b c Tại Lawrence Berkeley, các nhà vật lý nói rằng một đồng nghiệp đã đưa họ đi xe George Johnson, The New York Times, 15 tháng 10 năm 2002
Nhảy lên ^ Rex, Dalton (2002). "Hành vi sai trái: Những ngôi sao rơi xuống Trái đất". Thiên nhiên. 420 (6917): 728-729. Mã vạch: 2002Natur.420..728D. PMID 12490902. doi: 10.1038 / 420728a.
Jump up ^ Các kết quả mới về các yếu tố 111 và 112 European Physical Journal, tháng 7 năm 2002
Nhảy lên ^ thí nghiệm thứ hai tại dấu phân cách VASSILISSA về sự tổng hợp của nguyên tố 112 European Physical Journal, tháng 6/2003
Jump up ^ Sau hai vụ Scandals, Physics Group mở rộng hướng dẫn về Đạo đức Dennis Overbye, New York Times, 19 November 2002
Liên kết ngoài [sửa]
Quan sát hạt nhân siêu nhân được sản xuất trong phản ứng của 86Kr với 208Pb - Truyền thông trong "Physical Review Letters" ghi nhận sự quan sát của nguyên tố 118 do nhóm nghiên cứu của Victor Ninov xuất bản
Sanacacio.net Bản sao của bài báo NY Times về cuộc tranh luận Ninov
Atomic Lies Một bài luận về sự nghiệp của victor