Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trường Bình Công chúa”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 4:
 
==Tiểu sử==
Công chúa là chị cùng mẹ với Chiêu Nhân công chúa. Trường Bình sinh ra vào thời nhà Minh suy tàn và mất nước nên không được sống sung túc hơn người, lại gặp phải cảnh nước mất nhà tan, số phận bi thảm. Nhà Minh dưới thời của [[Minh Tư Tông|Sùng Trinh]] thì phía bắc có [[tộc chủ]] [[Mãn Châu]] [[Hoàng Thái Cực]] đang xua [[Bát Kỳ]] nam hạ, phía Đông thì [[giặc Oa Khấu]] hoành hành, trong triều thì [[Ngụy Trung Hiền]] thao túng, [[Lý Tự Thành]] nổi dậy.
 
Năm 16 tuổi, công chúa được vua cha hứa gả cho Úy Chu Hiển (尉周顯) còn gọi là Chu Thế Hiển nhưng hôn sự phải hoãn do nạn giặc cỏ Lưu Khấu tiến đến gần và tạm ngưng. Sau khi Lý Tự Thành tiến vào [[Bắc Kinh]], vua Sùng Trinh cùng đường, muốn tuẫn tiết [[tự sát]], đã quyết định giết hai cô con gái của mình và chỉ [[kiếm]] vào Trường Bình và nói rằng "''Chỉ trách số phận ngươi bất hạnh sinh ra trong hoàng tộc!''". Rồi cầm kiếm chặt đứt cánh tay trái của cô, do van xin khẩn thiết nên cô được Sùng Trinh tha mạng. Em gái là Chiêu Nhân công chúa bị chặt đầu còn Trường Bình công chúa tỉnh lại sau 15 ngày. <ref>[[s:zh:明史/卷121#莊烈帝六女|Minh sử, quyển 121: Trang Liệt đế lục nữ]] ghi lại lời Sùng Trinh: "''Tại sao ngươi sinh vào nhà ta!''" (汝何故生我家!)</ref> rồi cầm kiếm chặt đứt cánh tay trái của cô, do van xin khẩn thiết nên cô được Sùng Trinh tha mạng.
 
Năm [[Thuận Trị]] thứ hai, công chúa viết thư yêu cầu [[hoàng đế]] [[nhà Thanh]] để nàng được xuất gia làm [[Nữ tu|ni cô]]. [[Thuận Trị]] không đồng ý, lại tuyển cho công chúa một vị phò mã là Chu Thế Hiển và Thanh triều đã ban thưởng cho rất hậu. Nhưng với nỗi đau mất nước, anh trai là thái tử bị sát hại và các sự kiện tiếp diễn, công chúa uất ức sinh bệnh. Một năm sau khi đang mang thai, công chúa qua đời vì bệnh, chôn cất tại Quảng Ninh môn (còn gọi là Chương Nghĩa môn) phía ngoài cạnh nhà họ Chu.<ref>''Minh sử''(quyển 121):“Thanh Triều Thuận Trị Nhị Niên Thượng Thư Ngôn:「九死臣妾,蹐高天,願髡緇空王,稍申罔極。」詔不許,命顯復尚故主,土田邸第金錢車馬錫予有加。主涕泣。逾年病卒。賜葬廣寧門外.”</ref>