:(Trời thu nhớ nhà)
==Bài thơ lưu danh==
'''Bể thảm''' là bài thơ 7 khổ, làm theo lối "Đường luật trường thiên tứ cú liên hoàn", được Phạm Quỳnh khen rằng: ''Chỉ một bài Bể thảm cũng đủ vớt lại những khuyết điểm ở toàn tập''<ref>Dẫn lại theo ''Việt Nam văn học sử giản ước tân biên'' quyển 3, tr. 400.</ref> và Vũ Ngọc Phan có lời bình: ''So với cái tư tưởng yếm thế của Tản Đà, cái tư tưởng yếm thế trong bài thơ của Hải Nam cao hơn nhiều. Lời buồn, ý man mác. Bởi ông là một thi sĩ có tư tưởng chán đời, nên chỉ những câu thơ buồn của ông là hay.''
{|valign="top"
|
:'''Bể thảm'''
:''Bể thảm mênh mông sóng lụt trời!
:''Khách trần chèo một lá thuyền chơi.
:''Thuyền ai ngược gió, ai xuôi gió,
:''Coi lại cùng trong bể thảm thôi.''
:''Coi lại cùng trong bể thảm thôi,
:''Nổi chìm, chìm nổi biết bao người!
:''Kiếp người nghĩ cũng lênh đênh quá,
:''Quá cánh bèo trên mặt nước trôi.''
:''Quá cánh bèo trên mặt nước trôi,
:''Nước trôi bèo nổi, ngán cho đời.
:''Cuộc đời đổi đổi, thay thay mãi,
:''Trải mấy lần dâu hóa bể khơi.''
|
:''Trải mấy lần dâu hóa bể khơi,
:''Một hai ba tuổi, chín mười mươi.
:''Xiết bao mừng rỡ bao thương xót!
:''Khóc mấy mươi phen, mấy trận cười!''
:''Khóc mấy mươi phen, mấy trận cười!
:''Dẫu cười chưa hẳn đã là vui.
:''Trần vui sao lại cho là tục;
:''Mới lọt lòng ra đã khóc rồi.''
:''Mới lọt lòng ra đã khóc rồi,
:''Kiếp trần ngán lắm khách trần ơi!
:''Một lần mình khóc, lần người khóc,
:''Sống thác đôi lần, giọt lệ rơi.''
:''Sống thác đôi lần, giọt lệ rơi.
:''Cảnh phù du cũng khéo trêu người.
:''Bể bao nhiêu nước, bao nhiêu thảm!
:''Lấp chẳng đầy, cho tát chẳng vơi!''<ref>Nguyên văn tác giả viết ''trời'' là ''giời''. Bài thơ chép theo sách ''Nhà văn hiện đại''.</ref>
|}
== Chú thích ==
{{reflist}}
|