Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận Toba-Fushimi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Luckas-bot (thảo luận | đóng góp)
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 10:
Sau đó: Yodo, Tsu
|combatant2=[[Mạc phủ Tokugawa]], [[Aizu]], [[Kuwana]], [[Takamatsu]], [[Tsu, Mie|Tsu]], [[Matsuyama]], [[Ōgaki, Gifu|Ōgaki]]
|commander1=[[Thiên hoàng MeijiMinh Trị]]
Lục quân: [[Saigō Takamori]]<br>Sau đó:[[Hoàng thân Komatsu Akihito]]
|commander2=ShogunTướng quân: [[Tokugawa Yoshinobu]]
Lục quân: [[Takenaka Shigekata]], [[Takigawa Tomoakira]], [[Sakuma Nobuhisa]], [[Matsudaira Masatada]], [[Hayashi Gonsuke]], [[Sagawa Kanbei]], và những người khác
|strength1=5.000 quân
Dòng 24:
 
==Bối cảnh==
Ngày [[4 tháng 1]] năm [[1868]], sự phục hồi Đế quyền chính thức được tuyên bố. [[Shogun|Tướng quân]] [[Tokugawa Yoshinobu]] từ trước đó đã trao trả quyền lực của mình cho Thiên hoàng, đồng ý là "một công cụ để thực hiện" mệnh lệnh của Thiên hoàng.<ref> Satow, p. 282.</ref> Mạc phủ Tokugawa đã chấm dứt.<ref>Keene, p. 116. See also Jansen, pp. 310–1.</ref> Tuy vậy, trong khi việc Yoshinobu buông bỏ quyền lực đã tạo ra một chỗ trống trên danh nghĩa ở vị trí cao nhất của chính quyền, bộ máy của ông vẫn tiếp tục tồn tại. Hơn nữa, gia đình Tokugawa vẫn là một thế lực nổi bật trong trật tự tiến trình chính trị. <ref>Keene, pp. 120–1, and Satow, p. 283. Hơn nữa, Satow (p. 285) nghiên cứu rằng Yoshinobu đã đồng ý với một hội đồng các daimyođại danh với hy vọng một thể chế như thế sẽ giúp ông lấy lại sức mạnh.</ref> một viễn cảnh mà những người cứng rắn ở Satsuma và Choshu khó có thể chấp nhận được.<ref>Satow, p. 286.</ref>
 
Mặc dù đa phần hội đồng cố vấn của [[Thiên hoàng MeijiMinh Trị]] mới 15 tuổi bằng lòng với lời tuyên bố chính thức việc quyền thống trị trực tiếp của triều đình và có khuynh huowngs ủng hộ tiếp tục hợp tác với nhà Tokugawa, [[Saigō Takamori]] đe dọa các thành viên của hội đồng phải ra lệnh tịch thu đất đai của Yoshinobu.<ref>Trong thời gian nghỉ họp, Saigō, có quân đội ở bên ngoài, "lưu ý rằng chỉ cần một thanh đoản kiếm là giải quyết được cuộc tranh cãi" (Keene, p. 122). Original quotation {{ja}}: "短刀一本あればかたづくことだ." in Hagiwara, p. 42. </ref>
Mặc dù ban đầu ông đồng ý với yêu cầu của triều đình, ngày [[17 tháng 1]] năm [[1868]], Yoshinobu tuyên bố rằng “ông sẽ không bị trói buộc bởi lời tuyên cáo phục hồi Đề quyền và kêu gọi triều đình hủy bỏ nó."<ref>Keene, p. 124.</ref> Ngày [[24 tháng 1]], sau sự khiêu khích của các [[ronin]] Satsuma ở [[Edo|Giang Hộ]], Yoshinobu, từ căn cứ của mình ở [[thành Osaka]] quyết định chuẩn bị tấn công [[Kyoto]], bề ngoài là đuổi các phần tử Satsuma và Choshu đang chi phối triều đình và “giải thoát” Thiên hoàng MeijiMinh Trị khỏi ảnh hưởng của họ.
 
==Chuẩn bị==
Dòng 37:
 
==Trận đánh ngày 27 tháng 1==
Vào khoảng 17 giờ ngày [[27 tháng 1]] năm [[1868]], quân tiên phong Mạc phủ, phần lớn là binh lính từ ''[[Mimawarigumi]]'' của [[Sasaki Tadasaburo]], tiến đến các đồn tiền phương của Satsuma ở Toba (nằm ở nơi mà nay là [[Minami-ku, Kyoto]]). Sau khi từ chối cho phép quân đội Mạc phủ đi qua một cách hòa bình, quân đội Satsuma nổ súng từ bên sườn. Một viên đạn của Satsuma bắn trúng một giá đỡ trúng cạnh ngựa của chỉ huy quân ShogunMạc phủ là [[Takigawa Tomotaka]], khiến con ngựa hất Takigawa và chạy trốn. Con ngựa hoảng loạn chạy, khiên hàng ngũ quân ShogunMạc phủ hoang mang và rối loạn.<ref> Keene, Emperor Meiji and His World, page 126</ref>
 
Sasaki ra lệnh cho quân đội mình tấn công các xạ thủ Satsuma, nhưng vì Mimawarigumi chỉ được trang bị giáo và kiếm, binh lính bị hạ rất nhiều. <ref>Yamakawa, pp. 94-95</ref> Tuy vậy, lực lượng Kuwana và một đơn vị của [[Kubota Shigeaki]] vẫn giữ trận địa, tiến hành nhiều cuộc chạm trán lẻ tẻ không quyết định. <ref>Yamakawa, p. 95</ref> These were to be the first shots of the [[Boshin War]].
 
Cùng ngày, quân Satsuma-Chōshū ở phía Nam tại Fushimi cũng chạm trán bất phân thắng bại với quân ShogunMạc phủ.<ref>Sasaki Suguru, Boshin Sensō. Tokyo: Chuokōron-shinsha, 2004, p. 178. </ref>
 
==Các sự kiện trong ngày 28 tháng 1==
Ngày 28 tháng 1, [[Iwakura Tomomi]] trao chp Saigo Takamori và [[Okubo Toshimichi]], mệnh lệnh giả mạo của Thiên hoàng MeijiMinh Trị tuyên bố Tokugawa Yoshinobu và những thuộc hạ của ông là kẻ thù của triều đình, cho phép xuất quân chinh phạt họ, và cho phép dùng cờ thêu kim tuyến của triều đình.<ref>Ishii Takashi, ''Ishin no nairan''. Tokyo: Shiseido, 1968, 11-17; Sasaki Suguru, ''Taisei hokan to tobaku mitchoku,'' Jinbun gahuho 80 [March 1997], 28-29.</ref> Những lá cờ kim tuyến này cũng là giả mạo, do Okubo Toshimichi làm vài tháng trước đó, và trữ sẵn ở phiên Choshu và dinh thự Satsuma ở Kyoto cho ddeens khi có cơ hội thích hợp dùng đến chúng.<ref>Iwata, Masakazu. ''Okubo Toshimichi: the Bismarck of Japan.'' Berkeley: University of California Press, 1964, 114.</ref>
 
Thêm vào đó, [[Hoàng thân Komatsu Akihito|Hoàng thân Yoshiaki]], một đứa trẻ 12 tuổi đi tu tại chùa ''[[monzeki]]'' [[Ninna-ji]] được chọn trên danh nghĩa là [[Tổng Tư lệnh]] quân đội. Mặc dù Hoàng thân không hề có kinh nghiệm quân sự, sự chỉ định này thực sự chuyển quân đội [[liên minh Satchō]] thành quân đội của Thiên hoàng (hay ''Kangun'', quan quân), là một công cụ đắc dụng trong [[chiến tranh tâm lý]], khiến quân đội Mạc phủ rối loạn và hoang mang, vì bất cứ ai vắn vào quân đội triều đình sẽ biến thành kẻ phản bội Thiên hoàng.
 
==Các sự kiện ngày 29 tháng 1==
Ngày thứ 3 của trận đánh, cả hai bên đều chỉ đấu pháo và có vẻ như cũng ngang nhau. Khoảng giữa trưa, cờ kim tuyến của Thiên hoàng xuất hiện ở bên phía hàng ngũ Satcho. Ban đầu, cả hai bên đều không nhận ra lá cờ lạ này. Người đưa tin được cử đến cả hai phía để giảng giải nó là cái gì. Quân đội ShogunMạc phủ hoàng loạn, còn quân Satcho thì sĩ khí gia tăng, rút gươm xông đến hàng ngũ quân Tokugawa. Quân ShogunMạc phủ cố phản công, nhưng buộc phải rút lui trong hoảng loạn.<ref>Hillsborough, Shinsengumi: The Shogun's Last Samurai Corps, page 142</ref>
 
==Kết thúc==
Sau trận đánh, quân ShogunMạc phủ cố tập hợp lại tại [[thành Yodo]], nhưng bị từ chối cho vào, vì daimyođại danh của [[phiên Yodo]] đã chuyển sang phe Thiên hoàng khi xuất hiện cờ của Thiên hoàng và đánh bại quân đội ShogunMạc phủ. DaimyoĐại danh của một địa điểm chiến lược nữa là [[phiên Tsu]] cũng làm vậy 2 ngày sau đó.
[[Image:SaigoFushimi.jpg|thumb|301px|[[Saigo Takamori]] (với mũ cao) kiểm tra binh lính [[phiên Chōshū|Chōshū]] tại Fushimi.]]
Tại thành Osaka, Tokugawa Yoshinobu triệu tập các cố vấn và tướng lĩnh để lên chiến lược, và tăng cường sĩ khí, họ khuyên ông nên ra chiến trường với tư cách tư lệnh của quân đội Mạc phủ. Đêm đó, ông chạy khỏi thành Osaka cùng với các daimyođại danh của Aizu và Kuwana, chạy đến [[Edo|Giang Hộ]] trên tàu chiến ''[[Chiến hạm Nhật Bản Kaiyō Maru|Kaiyō maru]]'' của Mạc phủ. Vì ''Kaiyō maru'' chưa đến, ông tị nạn đêm đó trên tàu chiến Mỹ, [[USS Iroquois|USS ''Iroquois'']] thả neo tại [[vịnh Osaka]]. Tàu ''Kaiyō maru'' đến nơi ngày hôm sau. Khi tàn quân của ông biết rằng ShogunChinh di Đại Tướng quân đã bỏ rơi họ, họ rời khỏi thành Osaka, tòa thành này sau đó đầu hàng quân đội triều đình mà không kháng cự. Yoshinobu sau đó nói rằng ông đã bị mất bình tĩnh vì sự phê chuẩn của Thiên hoàng cho các hành động của Satsuma và Chōshū, và khi lá cờ kim tuyến xuất hiện, ông mất hoàn toàn ý chí chiến đấu. <ref> Keene, Emperor Meiji and His World, page 127</ref>
 
Các cố vấn người Pháp như [[Jules Brunet]] và [[Cazeneuve]], những người có mặt ở trận đánh, rời Osaka và trở về EdoGiang Hộ ngày 12 tháng 1, cùng với [[Enomoto Takeaki]] trên tàu [[Tàu chiến Nhật Bản Fujisan|''Fujisan'']]. Enomoto mang theo mình nhiều tài liệu và một kho tàng tới 180.000 [[ryō Nhật Bản|ryō]] (lượng). Họ đến EdoGiang Hộ ngày 14 tháng 1.
[[Image:SatsumaBattery東征軍絵巻.jpg|thumb|150px|Một pháo đội Satsuma khi chiến đấu.]]
 
==Kết quả==
Ảnh hưởng của trận Toba-Fushimi vượt ra ngoài quy mô nhỏ của nó. Thanh thế và sĩ khí của Mạc phủ Tokugawa suy yếu nghiêm trọng, và nhiều daimyođại danh vốn trung lập nay tuyên bố ủng hộ Thiên hoàng và đề nghị được trợ giúp quân sự để chứng minh lòng trung thành mới của mình. Thậm chí quan trọng hơn nữa là nỗ lực bất thành của Tokugawa Yoshinobu dành lại quyền kiểm soát các phần tử im hơi lặng tiếng trong triều đình mới ủng hộ một giải pháp hòa bình cho cuộc chiến.<ref>Sims, Japanese Political History Since the Meiji Renovation 1868-2000, page 14 </ref>Thành Osaka, một biểu tượng quan trọng cho quyền bá chủ của nhà Tokugawa với khu vực phía Tây Nhật Bản rơi vào tay quân triều đình. Chiến thắng này cũng khởi đầu quá trình giải quyết tình hình bằng quân sự thay vì thương thảo chính trị.
 
==Chú thích==
Dòng 67:
</div>
 
==ThamTài liệu tham khảo==
*Fukushima Hiroshi. ''Bakumatsu Ishin: Yume no Ato Kikō''. Tokyo: Kyōiku Shoseki, 1990.
*{{cite book
Dòng 113:
[[Thể loại:Chiến trận ở Nhật Bản]]
[[Thể loại:Thời kỳ Edo]]
[[Thể loại:Thời kỳ MeijiMinh Trị]]
[[Thể loại:Minh Trị Duy Tân]]
[[Thể loại:Chiến tranh Boshin]]