Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đàng Ngoài”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 62:
==Chấm dứt==
{{Chính|Trịnh-Nguyễn phân tranh, 1774-1775|Nhà Tây Sơn}}
Tận dụng biến cố từ phong trào Tây Sơn ở Đàng Trong, họ Trịnh mở bờ cõi Bắc Hà tới [[Thuận Hóa]] năm 1775. Sau khi đánh bại được quân Tây Sơn tại trận Cẩm Sa ([[Quảng Nam]]) rồi thu hàng Tây Sơn, nhận Tây Sơn làm tiên phong đi đánh [[chúa Nguyễn]], chúa Trịnh lo hưởng lạc không chú trọng việc phòng bị. Ngay cả khi [[Nguyễn Nhạc]] giết được hai chúa Nguyễn rồi tự xưng làm vua Thái Đức (1778), họ Trịnh vì Quảng Nam xa xôi hiểm trở và ngại dùng binh nên không hỏi đến<ref name="CM46">[http://gralib.hcmuns.edu.vn/greenstonelib/library?e=d-000-00---0sachlich--00-0-0--0prompt-10---4------0-1l--1-vi-50---20-about---00031-001-1-0utfZz-8-00&a=d&c=sachlich&cl=CL1&d=HASH0149d39c1237094672279282.52 Khâm định Việt sử thông giám cương mục, chính biên quyển 46]</ref>.
 
Sau khi [[Trịnh Sâm]] qua đời (1782), hai con là [[Trịnh Tông]] và [[Trịnh Cán]] tranh giành quyền lực. Cuối cùng Trịnh Tông giết phụ chính [[Hoàng Đình Bảo]], lật đổ Trịnh Cán giành ngôi. Thủ hạ của Đình Bảo là [[Nguyễn Hữu Chỉnh]] vào nam đầu hàng Tây Sơn. Chính quyền Trịnh Tông không ổn định được Bắc Hà, ngày càng suy yếu.