Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Võ Duy Ninh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 12:
Nhận thức được tiềm lực của quân Pháp, một mặt Võ Duy Ninh tìm cách gọi quân cứu viện từ các tỉnh đến cứu thành, một mặt chấn chỉnh đội ngũ và tinh thần binh lính. Khi quân Pháp ồ ạt tiến vào cửa thành, bắn phá các pháo đài dọc sông và tiến thẳng vào thành Gia Định, Võ Duy Ninh đốc thúc quân đội kháng cự dũng mãnh, song không giữ nổi thành trước binh lực mạnh áp đảo của địch. Kể từ khi Pháp nổ súng đánh thành Gia Định, chỉ sau vài ngày, quân Pháp đã vào được thành. Tổng trấn Võ Duy Ninh cũng trúng đạn trọng thương bất tỉnh.
 
Ông được quân sĩ cõng về làng Phước Lý thuộc huyện [[Phước Lộc]]. Sau khi tỉnh dậy, biết được quân Pháp đã chiếm được được thành Gia Định, ông đã rút gươm tự sát vào ngày 17[[ tháng 2]] năm [[1859]].
 
Tin thành Gia Định thất thủ về đến triều đình, chiếu theo luật, vua [[Tự Đức]] cho tước bỏ phẩm hàm của Tổng trấn Võ Duy Ninh. Nhờ quan Khâm sai đại thần Nguyễn Bá đi Nam Kỳ, rõ được sự tình liền làm ba tờ sớ tấu xin vua cho tìm hài cốt của Võ Duy Ninh mang về. Lần thứ ba vua Tự Đức mới chuẩn tấu sau khi đã phạt Nguyễn Bá 3 tháng lương bổng. Mãi đến năm [[Bảo Đại]] thứ 6, Võ Duy Ninh mới được phục hồi phẩm hàm và được vua ban di sắc ý nói hoàn cảnh của ông chỉ là do vua không thấu hết.