Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tăng Tử”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Đã lùi lại sửa đổi 2928993 của 118.71.68.215 (Thảo luận) copy
Dòng 4:
==Liên kết ngoài==
{{sơ khai}}
 
 
'''Tăng Tử mổ lợn''':
 
Tăng Tử (372-289) , tính chất thật thà , rất có hiếu , là học trò giỏi của Khổng Tử và truyền được đạo của thầy . Một số chuyện về Tăng tử đã được lưu truyền trong nhân gian :
Dạy Con
Vợ thầy Tăng Tử đi chợ . Con khóc đòi đi theo . Mẹ dỗ : “Con ở nhà cho ngoan , đi chợ về , mẹ làm thịt lợn cho con ăn” . Lúc vợ về , thầy Tăng Tử đi bắt lợn làm thịt . Vợ nói : “Tôi nói đùa nó đấy mà” .
Thầy Tăng Tử bảo : “Nói đùa là thế nào ? Đừng xem nhẹ trẻ thơ không biết gì . Nó thường bắt chước cha mẹ . Nay mình nói dối nó , tức là mình dạy nó nói dối” . Tăng Tử nói xong , làm thịt lợn cho con ăn .
 
'''Học Gương Thầy'''
 
Công Minh Tuyên đến học thầy Tăng Tử , ở nhà thầy ba năm mà không mấy khi đọc sách . Thầy Tăng Tử hỏi : “Đệ tử đến đây học đã được ba năm mà không mấy khi học tập sách vở như các bạn , là tại làm sao ?” Công Minh Tuyên thưa : “Thưa thầy con vẫn học . Con thấy ở trong nhà , lúc nào thầy cũng hiếu thuận hòa nhà ; đối xử với bạn bè , lúc nào thầy cũng cung kính ung dung , kẻ dở người hay ai cũng mến phục ; ở triều đình , thầy rất lễ độ với người trên , nhân từ với kẻ dưới , không bao giờ có ý hại ai . Ba điều đó , con lấy làm vui lòng học mãi mà chưa được . Con đâu dám không học mà cứ ở cửa nhà thầy” .
 
'''Tu Thân'''
 
Tăng Tử nổi tiếng là có hiếu , nghiêm trang , đôn hậu , thật thà , nhất là siêng năng sửa mình . Mỗi ngày ông tự xét ba việc : làm việc gì cho ai có hết lòng không , giao thiệp với bạn bè có thành tín không , thầy dạy cho điều gì có học tập cho nhuần không ? . Ông thường nói đến đạo hiếu , cho rằng người trên phải làm gương cho người dưới , mà đức hiếu là đúc căn bản . Ông cũng rất cẩn trọng trong việc giao lưu với bạn bè và môn đệ , ông nói rằng : người quân tử dùng văn chương để họp bạn , dùng bạn để giúp nhau tiến lên đức nhân .
 
'''Nhị Thập Tứ Hiếu'''
 
Tăng Tử là nhân vật thứ ba được Lý Văn Phức ca tụng trong “Nhị Thập Tứ Hiếu” :
 
Ðời Chu mạt có thầy Tăng Tử,
 
Thờ mẹ cha thời giữ chí thành,
 
Bữa thường rượu thịt ngon lành,
 
Cho ai, vâng cứ đinh ninh chẳng rời
 
Nhà bần bạc thường vui hái củi,
 
Quãng mù xanh thui thủi non sâu,
 
Mẹ ngồi tựa cửa bóng sau,
 
Nhân khi khách đến, trông mau con về.
 
Rồi trong dạ nhân khi cùng túng,
 
Cắn ngón tay cho động lòng con.
 
Trong non bỗng chốc bồn chồn,
 
Quặn đau khúc ruột, bước dồn gót chân.
 
Quỳ dưới gối ghé gần thưa hỏi,
 
Lắng bên tai nghe giải nguồn cơn.
 
Cho hay từ, hiếu tương quan,
 
Non Ðồng khi lở, khôn hàn tiếng chuông.
 
[[Thể loại:Nho giáo]]