Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lê Long Tích”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
 
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
{{đang viết}}
[[Hình:phudongvuong.jpg|nhỏ|phải|280px|Phủ Đông Vương - Nơi thờ Đông Thành Vương Lê Ngân Tích ở [[cố đô Hoa Lư]]]]
Lê Ngân Tích là con thứ hai của Lê Đại Hành, không rõ năm sinh, năm mất, tước phong là Đông Thành vương.
 
Nguyên người con trưởng của Lê Đại Hành là Long Thâu. Thâu mất sớm, ông là con thứ hai đáng lí được lập làm Thái tử. Nhưng bấy giờ người con thứ 5 là Long Đỉnh muốn tranh địa vị ấy, và vua Lê cũng muốn cho Long Đỉnh làm Thái tử. Ông phiền giận. Đình thần cũng khuyên vua Lê không nên bỏ trưởng lập thứ. Vua Lê tuy nghe theo không lập Long Đỉnh, nhưng cũng không nghĩ gì tới ông, mà lại lập người em thứ ba của ông là Long Việt làm Thái tử vào tháng giêng năm Giáp Thìn 1004, đồng thời gia phong ông và em thứ 5 của ông là Khai Minh vương Long Đỉnh làm Đại vương.
 
Đến tháng 3 Ất Tỵ 1005, vua Lê mất. Ông cùng với Long Đỉnh và người em thứ 9 là Trung Quốc vương Long Kính nổi loạn, đánh nhau suốt 8 tháng để tranh ngôi. Bởi thế, mãi đến tháng 10 năm ấy Thái tử Long Việt mới lên ngôi được. Nhưng chỉ 3 ngày thì bị Long Đỉnh sai người leo tường vào cung giết đi, rồi Long Đỉnh tự lập làm vua.
 
Trước tình thế đổ nát đó, Lê Ngân Tích chán nản bỏ trốn. Chẳng bao lâu ông bị người ở Thạch Hà giết chết.