Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Văn Trấn”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 18:
Sau khi về hưu, Nguyễn Văn Trấn cộng tác với nhiều tờ báo tại Việt Nam, như tờ ''[[Tuổi Trẻ Cười|Tuổi Trẻ cười]]'', với bút hiệu Hai Cù Nèo và viết nhiều sách khảo cứu, tự thuật.
 
Trong những năm cuối đời, ông tỏ vẻ lo ngại về vai trò của Đảng Cộng sản. Ông từng tham gia [[Câu lạc bộ Truyền thống kháng chiến|Câu lạc bộ Những Người Kháng chiến cũ]] và ký vào bản kiến nghị 100 người năm 1988 kêu gọi thay đổi cách thức bầu cử. Theo tờ ''Asia Times Online'', ông đã cho rằng Đảng đang xâm phạm quyền hạn của nhà nước và đã kêu gọi tạo luật lệ cho đảngĐảng phải theo.<ref>{{chú thích báo|url=http://www.atimes.com/atimes/Southeast_Asia/HE02Ae02.html|title=Vietnam's leaders sidestep the 'c' word|author=Tran Dinh Thanh Lam|date=2 tháng 5 năm 2007|publisher=Asia Times Online|accessdate = ngày 16 tháng 5 năm 2008}}</ref> Năm [[1995]], ông viết tập "Viết Cho Mẹ Và Quốc hội" và xuất bản với tư cách cá nhân tại [[thành phố Hồ Chí Minh]] trong đó ông nhấn mạnh quyền tự do báo chí là nhân quyền cơ sở nhất.<ref name="jacobsen">{{chú thích sách|url=http://books.google.com/books?id=HpdiltchTUgC&pg=PA99&lpg=PA99&dq=%22Nguyen+Van+Tran%22+%22National+Assembly%22&source=web&ots=qsh8Vp8l3-&sig=x9IiA5f-oIYW5YPb10RmrhEZkIg&hl=en|pages=99|title=Human Rights and Asian Values: Contesting National Identities and Cultural Representation in Asia|author=Vo Van Ai|editor=Michael Jacobsen và Ole Bruun (biên soạn)|year=2000|publisher=Routledge|isbn=0700712127}}</ref> Tác phẩm này bị nhà cầm quyền cấm lưu hành một tuần sau khi xuất bản<ref>Jacobsen và Bruun, tr. 110</ref>.
 
Năm 1997, ông là một trong 45 nhà văn được [[Tổ chức Theo dõi Nhân quyền|Tổ chức Theo dõi nhân quyền]] (Human Rights Watch) trao giải Hellman/Hammett dành cho các nhà văn bị đàn áp chính trị.<ref>{{chú thích web|url=http://www.hrw.org/worldreport3/Ps.htm|author=Human Rights Watch|title=Congressional Casework|accessdate = ngày 16 tháng 5 năm 2008}}</ref>