Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lý Khắc Dụng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 64:
Sách “Ngũ đại sử bổ” chép ngoại hiệu “độc nhãn long” của Lý Khắc Dụng là do một cố sự thú vị sau đây:
 
:Sau khi Lý Khắc Dụng đánh bại Hoàng Sào, được triều đình giao cho khu vực Hà Đông <ref>Nhà Đường hạ chiếu phong Lý Khắc Dụng làm Hà Đông tiết[[Tiết độ sứ,]] tiếtHà Đông. Tiết độ sứ đương nhiệm là Trịnh Tòng Đảng sau khi tiếp chiếu lập tức giao lại đất đai, binh mã, rồi trở về triều</ref>, tiếng tăm vang dội, Hoài Nam tiết độ sứ Hoài Nam là [[Dương Hành Mật]] ở gần đó lấy làm đau đầu vì không biết tướng mạo của ông. Hành Mật nghĩ ra một cách, ông ta phái một họa sĩ giả trang làm thương nhân đến Hà Đông, tìm cơ hội vẽ hình Lý Khắc Dụng.
:Họa sĩ đến Hà Đông không lâu thì bị bộc lộ thân phận, bị Lý Khắc Dụng bắt được. Ban đầu ông rất tức giận, nhưng sau đó lại nói với tả hữu: ''“Ta bị hỏng một mắt là sự thật, cứ để hắn đến vẽ cho ta một bức, xem xem hắn vẽ ta như thế nào!?”''
 
:Khi họa sĩ được đưa đến, Lý Khắc Dụng quát mắng: ''“Dương Hành Mật phái nhà ngươi đến vẽ hình của ta, như thế nhà ngươi nhất định là họa sĩ giỏi, nếu như ngày nay nhà ngươi vẽ ta không tốt, thì bậc thềm dưới kia là nơi nhà ngươi chôn mình!”''
:Họa sĩ đến Hà Đông không lâu thì bị bộc lộ thân phận, bị Lý Khắc Dụng bắt được. Ban đầu ông rất tức giận, nhưng sau đó lại nói với tả hữu: “Ta bị hỏng một mắt là sự thật, cứ để hắn đến vẽ cho ta một bức, xem xem hắn vẽ ta như thế nào!?”
:Họa sĩ vái lạy rồi bắt đầu đặt bút vẽ tranh. Bấy giờ đang là mùa hạ oi bức, Lý Khắc Dụng cầm trên tay một cây quạt tám cạnh, họa sĩ vẽ cạnh quạt che mất nửa mặt của ông, khuất mất con mắt bị chột. Ông xem tranh rồi nói: ''“Đây là nhà ngươi nịnh nọt, lấy lòng ta!”'' rồi ném bức tranh đi, bắt họa sĩ vẽ lại.
 
:Họa sĩ rất thông minh, lập tức vẽ ngay một bức tranh Lý Khắc Dụng đang giương cung đặt tên, vì vậy một mắt phải nhắm lại để ngắm đích. Ông rất vui, đem vàng lụa trọng thưởng cho họa sĩ rồi thả anhông ta đi.
:Khi họa sĩ được đưa đến, Lý Khắc Dụng quát mắng: “Dương Hành Mật phái nhà ngươi đến vẽ hình của ta, như thế nhà ngươi nhất định là họa sĩ giỏi, nếu như ngày nay nhà ngươi vẽ ta không tốt, thì bậc thềm dưới kia là nơi nhà ngươi chôn mình!”
 
:Họa sĩ vái lạy rồi bắt đầu đặt bút vẽ tranh. Bấy giờ đang là mùa hạ oi bức, Lý Khắc Dụng cầm trên tay một cây quạt tám cạnh, họa sĩ vẽ cạnh quạt che mất nửa mặt của ông, khuất mất con mắt bị chột. Ông xem tranh rồi nói: “Đây là nhà ngươi nịnh nọt, lấy lòng ta!” rồi ném bức tranh đi, bắt họa sĩ vẽ lại.
 
:Họa sĩ rất thông minh, lập tức vẽ ngay một bức tranh Lý Khắc Dụng đang giương cung đặt tên, vì vậy một mắt phải nhắm lại để ngắm đích. Ông rất vui, đem vàng lụa trọng thưởng cho họa sĩ rồi thả anh ta đi.
 
Người đời sau thêm thắt vào câu chuyện này, gán cho những nhân vật khác, những tư thế khác của nhân vật. Ví dụ: không chỉ là giương cung đặt tên, mà còn quỳ gối gương cung đặt tên, hoặc quỳ gối bẻ gẫy cung, vừa che được chỗ mắt hỏng, mà còn giấu được tật ở chân.