Khác biệt giữa bản sửa đổi của “William Wallace”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Tsai8x (thảo luận | đóng góp)
nKhông có tóm lược sửa đổi
Tsai8x (thảo luận | đóng góp)
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 8:
Tháng 5 năm 1297, William Wallace tấn công thị trấn Lanark, giết chết cảnh sát trưởng Anh và tình hình đã nhanh chóng trở thành cuộc nổi dậy toàn diện trên quy mô lớn. Đàn ông đổ xô tham gia cùng Wallace và Wallace đã đuổi dần quân Anh ra khỏi Fife và Perthshire. Tháng 9 năm 1297, Wallace giành chiến thắng nổi tiếng trong trận cầu Stirling. Ông đã đánh bại một lực lượng quân Anh lớn hơn nhiều. Chiến thắng này và những thành công quân sự tiếp theo đã làm suy yếu quyền cai trị của Anh đối với Scotland, đẩy người Anh ra khỏi Scotland. Vào cuối năm 1297 hoặc đầu năm 1298, ông được phong tước hiệp sĩ và trở thành "Người giám hộ của Vương quốc (Scotland)" dưới tên của John Balliol, vị vua bị truất quyền của Scotland.
 
Sau cú sốc thất bại ở Stirling, Edward I đã tập hợp được người Anh, và ra lệnh tiến quân về phía bắc với một đội quân lớn. Đối mặt với lực lượng quá mạnh, Wallace quyết định chiến lược tránh đối đầu và dần dần rút lui. Ông đã phá hủy vùng nông thôn khi ông rút lui, khiến Edward ngày càng phải đi sâu hơn và sâu hơn vào Scotland. Tháng 7 năm 1298, cuối cùng quân Anh đã đối mặt với quân Scotland tại gần Falkirk. Kị binh quân Anh bao vây quân Scotland nhưng không thể phá vỡ được đội hình phòng thủ của lính giáo dài Scotland. Cuối cùng, quân phòng thủ Scotland bị tiêu diệt hoàn toàn bởi lính cung dài của Anh. Wallace đã trốn thoát vào khu rừng phía sau. Ông từ chức giám hộ và chức vị được kế thừa bởi Robert Bruce và John Comyn.
 
Wallace sau đó bỏ trốn ra nước ngoài, tung tích của ông ít được biết đến. Đáng chú ý, ông đến Pháp để tìm kiếm sự ủng hộ cho chính quyền Scotland. Năm 1303, ông trở lại Scotland. Năm 1304, ông xuất hiện trong cuộc đụng độ ở Happrew và Earnside.