Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Dương Bưu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n +iw
Dòng 7:
Từ thời trẻ, Dương Bưu từng điều tra nhiều vụ án tham ô lớn nên có tiếng trong và ngoài triều đình. Cuối năm 189, ông thay Hoàng Uyển làm Tư đồ. Năm 191, ông được [[Đổng Trác]] phong làm Tư không kiêm quản lý công việc Thượng thư.
 
Đổng Trác thao túng triều đình nhà Hán, lấn át [[Hán Hiến Đế]], các chư hầu do [[Viên Thiệu]] cầm đầu nổi dậy chống lại. Đổng Trác bại trận tính đường mang vua Hán bỏ kinh thành [[Lạc Dương]] chạy sang [[Tràng An]] nên đặt ra những lời sấm truyền để bàn nên thiên đô. Dương Bưu trong số ít người phản đối mạnh mẽ ý định của Đổng Trác. Đổng Trác tức giận bèn mượn cớ có thiên tai xuất hiện làm điềm xấu, định cách chức ông, nhưng chưa thực hiện được<ref name="cth324">Chu Thiệu Hầu, sách đã dẫn, tr 324</ref>.
 
Cuối cùng Đổng Trác thực hiện thiên đô vì không chống nổi chư hầu. Năm 192, Đổng Trác bị giết, bộ tướng là [[Lý Thôi]] và [[Quách Dĩ]] lại tiến vào Tràng An nắm quyền. Sang năm 194 Lý và Quách trở mặt đánh nhau khiến nhiều người chết, kinh thành đổ nát. Lý Thôi giữ vua Hiến Đế. Hiến Đế sai Dương Bưu cùng hơn 10 đại thần sang doanh trại Quách Dĩ đề nghị hai bên nên giảng hòa không nên đổ máu. Quách Dĩ cho rằng Dương Bưu và các đại thần thiên vị cho Lý Thôi nên bắt giữ tất cả<ref>Lê Đông Phương, sách đã dẫn, tr 56</ref>.
 
Sau nhờ có một người đồng liêu lâu năm khác của Lý và Quách là Trương Tế tới giảng hòa và đề nghị hai người để Hiến Đế đi nơi khác, Lý Thôi và Quách Dĩ mới thả Hiến Đế cùng các đại thần. Dương Bưu trong số những người đi theo Hán Hiến Đế chạy về phía đông.