Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lịch sử Thụy Điển”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
n →‎Cận đại: viết hoa, replaced: Ba lan → Ba Lan using AWB
Dòng 40:
[[Tập tin:Gustavus_Adolphus_at_the_Battle_at_Breitenfeld.jpg|nhỏ|[[Gustavus Adolphus]] trong đại thắng Breitenfeld 1631]]
[[Tập tin:Sweden2.gif|nhỏ|Đế chế Thụy Điển, 1560-1660]]
Thụy điển đã đầu tiên đã kiếm được một chỗ đứng trên lãnh thổ bên ngoài đầu tiên, chư hầu Estonia trong [[chiến tranh Lítva]]. Trong khi năm 1590 Thụy Điển đã phải nhường Ingria và [[Priozersk|Kexholm]] cho Nga, thì Gustav đã cố gắng liên kết Thụy Điển với Estonia. Trong một loạt các cuộc [[chiến tranh Ba lanLan-Thụy Điển]] và Nga-Thụy Điển, [[Gustav II Adolf|Gustav]] giành lại Ingria và Kexholm (chính thức nhượng lại trong hiệp ước Stolbovo, 1617).
[[Tập tin:Porträtt_av_Drottning_Kristina,_målat_av_hovmålare_David_Beck_(ca_1650)_-_Livrustkammaren_-_91525.tif|nhỏ|Christina, nữ hoàng Thụy Điển, David Beck, năm 1650]]
Thụy Điển đóng vai trò lớn trong cuộc [[Chiến tranh Ba mươi Năm|Chiến tranh ba mươi năm]] giải quyết tranh chấp chính trị cũng như tôn giáo, sự cân bằng quyền lực ở châu Âu. Từ các đầu cầu ở Stralsund (1628) và Pomerania (1630), quân đội Thụy Điển tiến về phía nam tới [[Đế quốc La Mã thần thánh]]. Năm 1648, Thụy Điển đã trở thành một sự đảm bảo sức mạnh cho[[Hòa ước Westfalen|hiệp ước Westphalia]], kết thúc Chiến tranh ba mươi năm với các lãnh địa [[Bremen]]-[[Verden]],[[Wismar]] và Pomerania thuộc Thụy Điển. Kể từ năm 1638, Thụy Điển duy trì những thuộc địa ở [[sông Delaware]] ở [[Bắc Mỹ]].