Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chiến tranh và hòa bình”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 24:
 
==Lịch sử==
Tiểu thuyết ''Chiến tranh và hòa bình'' được [[Lev Nikolayevich Tolstoy|Lev Tolstoy]] khởi thảo vào năm 1863 và gửi in tại nhà Russki Vestnik từ năm 1865 đến năm 1869 thì hoàn thành, không kể nhiều năm tiếp theo liên tục được chính tác giả sửa chữa trong các lần tái bản. Người ta thống kê được chừng 10 ngàn bản nháp mà [[Lev Nikolayevich Tolstoy|Lev Tolstoy]] dùng để sửa trứchữa tác của mình. Nhan đề của nguyên tác là ''Війна и мір'', trong đó, ''Мір'' của văn phạm [[Tiếng Nga|Nga]] [[thế kỷ XIX]] có nghĩa là ''nhân loại''; sang đến thập niên 1930 khi chính quyền [[Soviet]] quyết định ấn hành tất cả trứ tác của [[Lev Nikolayevich Tolstoy|Lev Tolstoy]], nhan đề và nội dung đã được sửa lại theo văn phạm cách tân. Những bản in hiện đại bị nhiều học giả chỉ trích là không thể truyền tải nguyên vẹn ý tưởng của tác giả<ref>Первый отзыв на роман дал военный историк [[Лачинов, Николай Александрович|Н. А. Лачинов]], в то время сотрудник, а впоследствии — редактор [[Русский инвалид|«Русского инвалида»]] — «По поводу последнего романа графа Толстого» // Русский инвалид. 1868. № 96 /10 апр./ (Бабаев Э. Г. Лев Толстой и русская журналистика его эпохи. МГУ. М. 1993; С.33,34 ISBN 5-211-02234-3)</ref>. ''Chiến tranh và hòa bình'' được liệt vào hạng danh tác trong các ấn phẩm thuộc trào lưu lãng mạn [[Nga]] [[thế kỷ XIX]].
==Nội dung==
Tác phẩm mở đầu với khung cảnh một buổi tiếp tân, nơi có đủ mặt các nhân vật sang trọng của giới quý tộc [[Đế quốc Nga|Nga]] tại kinh kỳ [[Sankt-Peterburg]]. Bên cạnh những câu chuyện thường nhật của giới quý tộc, người ta bắt đầu nhắc đến [[Hoàng đế]] [[Napoléon Bonaparte|Napoléon I]] và cuộc [[chiến tranh]] chống [[Đế chế thứ nhất|Pháp]] sắp tới mà Nga sắp tham gia. Trong số những tân khách hôm ấy có công tước Andrei Bolkonsky - một người trẻ tuổi, đẹp trai, giàu có, có cô vợ Liza xinh đẹp mới cưới và đang chờ đón đứa con đầu lòng. Và một vị khách khác là Pierre người con rơi của lão bá tước Bezoukhov, vừa từ nước ngoài trở về. Tuy khác nhau về tính cách, một người khắc khổ về lý trí, một người hồn nhiên sôi nổi song Andrei và Pierre rất quý mến nhau và đều là những chàng trai trung thực, luôn khát khao đi tìm lẽ sống. Andrei tuy giàu có và thành đạt nhưng chán ghét tất cả nên chàng chuẩn bị nhập ngũ với hy vọng tìm được chỗ đứng của một người đàn ông chân chính nơi chiến trường. Còn Pierre từ nước ngoài trở về nước Nga, tham gia vào các cuộc chơi bời và bị trục xuất khỏi Sankt-Peterburg vì tội du đãng. Pierre trở về cố đô [[Moskva]], nơi cha chàng đang sắp chết. Lão bá tước Bezoukhov rất giàu có, không có con, chỉ có Pierre là đứa con rơi mà ông chưa công nhận. Mấy người bà con xa của ông xúm quanh giường bệnh với âm mưu chiếm đoạt gia tài. Pierre đứng ngoài các cuộc tranh chấp đó vì chàng vốn không có tình cảm với cha, nhưng khi chứng kiến cảnh hấp hối của người cha lúc lâm chung thì tình cảm cha con đã làm chàng rơi nước mắt. Lão bá tước mất đi để lại toàn bộ gia sản cho Pierre và công nhận chàng làm con chính thức. Công tước Kuragin không được lợi lộc gì trong cuộc tranh chấp ấy bèn tìm cách dụ dỗ Pierre. Vốn là người nhẹ dạ, cả tin nên Pierre rơi vào bẫy và phải cưới con gái của lão là Hélène, một cô gái có nhan sắc nhưng lẳng lơ và vô đạo đức.