Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chiến tranh Nga-Thổ Nhĩ Kỳ (1768–1774)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 31:
 
==Bối cảnh lịch sử==
Cuộc chiến tranh này xảy ra sau một loạt căng thẳng về vấn đề kế thừa Vương quốc [[Ba Lan]]. Tầng lớp quý tộc Ba Lan đã xung đột với vua Stanislaus Augustus Poniatowski, người tình cũ của [[Nữ hoàng]] [[Nga]] thời bấy giờ là [[Ekaterina II của Nga|Ekaterina II Đại đế]], tức(được mệnh danh là "Semiramis của phương Bắc"<ref>Michel Vovelle, ''Enlightenment portraits'', University of Chicago Press, 1997, trang 16</ref>). Vị vua này là kẻ không có năng lực, ông phải dựa dẫm và sự trợ giúp về quân sự của chính phủ [[Nga hoàng]].
 
Một chi đội [[Cozak]] trong Quân đội Nga hoàng đã tiến vào thị trấn Balta thuộc [[Đế quốc Ottoman]], trong khi truy kích lực lượng Liên mang Bar của nhân dân Ba Lan. Triều đình Ottoman tố cáo chi đội này đã tàn sát thần dân Thổ tại thị trấn Balta, tuy nhiên, lời buộc tội ấy bị chính phủ Nga hoàng phủ nhận
Dòng 40:
[[Aleksandr Suvorov]] đã xua quân dập tắt phong trào khởi nghĩa Ba Lan. Sau đó, ông được chuyển đến chiến trường Thổ Nhĩ Kỳ. Tại đây, trong các năm 1773 - 1774, ông đánh bại quân Thổ trong nhiều trận chiến lớn nhỏ, tiếp nối thắng lợi của Nguyên soái - Bá tước [[Pyotr Aleksandrovich Rumyantsev]] trong những trận chiến tại Larga và Kagul.
 
Nhưng Hải quân Baltic trên [[Địa Trung Hải]] của người Nga, dưới sự chỉ huy của Aleksey Grigoryevich Orlov, còn giành những chiến thắng ngoạn mục hơn. Vào năm 1770, nhân dân [[Hy Lạp]] phất cờ khởi nghĩa chống triều đình Ottoman, Hải quân Nga cùng quân Cách mạng Hy Lạp tiêu diệt hoàn toàn [[Hải quân]] Thổ Nhĩ Kỳ trong trận chiến Chesma. Song, Quân đội Ottoman đã đàn áp được cuộc khởi nghĩa Hy Lạp.<ref>[http://www.historyorb.com/countries/greece Today in Greece History]</ref> (Xem thêm: [[Chiến tranh giành độc lập Hy Lạp]])
 
Mặc dù đại thắng trên biển, Quân đội Nga không thể chiếm được kinh đô [[Constantinopolis]]. Quân đội Thổ đã tăng cường phòng thủ trên vùng biển Dardanelles và Bosphorus, với sự trợ giúp của cố vấn quân sự người Pháp là François Baron de Tott.<ref name="books.google.com">''Imperialism and science: social impact and interaction'' by George Vlahakis p.92 [http://books.google.com/books?id=LYbbZHvtJi8C&pg=PA92]</ref><ref name="books.google.com"/><ref>''An Ottoman statesman in war and peace: Ahmed Resmi Efendi, 1700-1783'' by Virginia H. Aksan p.116 [http://books.google.com/books?id=aPwBhqF3dTkC&pg=PA116]</ref><ref>[http://books.google.com/books?id=-0j8w-bL9yYC&pg=PA21 ''Armies of the Ottoman Turks 1300-1774'' by David Nicolle p.21]</ref><ref>''History of the Balkans: Eighteenth and nineteenth centuries'' by Barbara Jelavich p.117 [http://books.google.com/books?id=qR4EeOrTm-0C&pg=PA117]</ref>