Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chung Vô Diệm”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 6:
 
==Giai thoại về Chung Vô Diệm==
Theo dã sử, Chung Vô Diệm thực chất không phải là người phụ nữ xấu xí mà ngược lại rất xinh đẹp.Từ nhỏ đã theo kỳ nhân dị sĩ học đạo. Với tư chất thông minh, học một biết mười, chẳng bao lâu Chung Vô Diệm đã trở thành một tài tử văn võ song toàn, tinh thông bói toán và cách bài binh bố trận.
Một hôm, [[Tuyên Vương]] đang uống rượu giữa bầy cung nga xinh đẹp, vui chơi ở Tiệm Đài. Chung vô Diệm xin vào yết kiến, tự xưng là người con gái không lấy được chồng của nước Tề, nghe nói Tề Vương là người hiền minh, xin vào hậu cung lo việc quét tước cho vua. Các cung nữ nghe xong bụm miệng cười, Tuyên Vương nghe tâu cũng tức cười nhưng vì lòng hiếu kỳ, ra lệnh cho vào yết kiến. Tuyên Vương hỏi: "Xú phụ! Ngươi sao không chịu ở yên nơi quê hương mà tự tiến lên vua. Phải chăng ngươi có tài nghệ cao kì?". Vô Diệm đáp: "Không dám nói kì tài cao nghệ, chỉ học được thuật ẩn hình, xin vì đại vương hiến chút nghề mọn để giúp vui". Nói xong liền ẩn mình, không ai thấy nữa.
Tề tuyên vương lúc bấy giờ là vị vua bất tài vô dụng, chỉ thích vui chơi lêu lổng, không màng đến chính sự, bỏ bê triều chính. Quan lại trong triều chia bè kết đảng, tranh quyền đoạt lợi đấu đá lẫn nhau, khiến cuộc sống của dân chúng rơi vào cảnh lầm than cơ cực. Ngoài ra, còn phải chịu sưu cao thuế nặng.
 
Tề tuyên vương nghe đồn Chung Vô Diệm là kỳ nữ văn võ song toàn, học thức uyên thâm, lại giỏi binh pháp, nên đã thân chinh đi mời nàng về giúp quản lý việc triều chính, để mình có thời gian vui chơi nhiều hơn. Không ngờ ngay cái nhìn đầu tiên, Tuyên Vương đã bị sắc đẹp của Chung Vô Diệm hớp hồn, thế là ông tìm mọi cách để lấy lòng mỹ nhân, đưa nàng về cung và phong làm Hoàng Hậu.
Hôm sau Tuyên Vương lại triệu đến làm trò. Vô Diệm không nói, chỉ trừng mắt, cắn răng, giơ tay, vỗ gối... làm 4 động tác và kêu liên tiếp 4 tiếng "hiểm". Tuyên Vương hỏi ý nghĩa ra sao? Vô Diệm nói rằng: "Nay nước Tề có sự uy hiếp của Tần ở phía Tây, Sở phía Nam, đó là nguy hiểm thứ nhất. Đại vương làm nhọc sức dân, hao tốn tiền của, lập Tiệm đài hoa lệ, đó là điều nguy hiểm thứ hai. Trong triều thì biếm người hiền, dùng kẻ nịnh, đó là điều nguy hiểm thứ ba. Đấng quân vương đam mê tửu sắc, không sửa sang chính trị trong nước, đó là điều nguy hiểm thứ tư. Thiếp trừng mắt vì đại vương xét cái biến phong hoả, cắn răng là thay đại vương trừng trị cái miệng chống can gián, giơ tay là vì đại vương đuổi kẻ bề tôi xàm nịnh, vỗ gối là xin đại vương dẹp bỏ cái đài ăn chơi."
Tấm lòng thành của Tuyên Vương đã làm Chung Vô Diệm cảm động, bà quyết định giúp Tuyên Vương chỉnh đốn lại triều cương, cai quản giang sơn. Tuy nhiên, là người tu đạo từ nhỏ Chung hậu đã luyện “Tuyệt Tình Công”, tức là đoạn tuyệt mọi tình cảm trai gái. Nhưng do nảy sinh tình cảm với Tuyên Vương, phạm vào điều cấm kỵ của tu đạo nên Chung Vô Diệm phải gánh chịu hậu quả là trên má trái của nàng xuất hiện một cái bớt đỏ, khiến gương mặt xinh đẹp của bà trở nên xấu xí. Tuyên vương lại là người rất ham mê nữ sắc nên sau khi thấy bà có một cái bớt đỏ, khiến gương mặt xinh đẹp trở nên xấu xí thì liền đối xử lạnh nhạt. Chính vì vậy mà sử sách miêu tả bà rất xấu xí phần lớn là do chính Tuyên vương thêu dệt lên.
 
Mặc dù bị đối xử lạnh nhạt về mặt tình cảm vợ chồng nhưng Tuyên vương vẫn không phế bỏ ngôi vị hoàng hậu của bà là bởi vì trước những tình thế nguy cấp, Chung Vô Diệm luôn phải đích thân cầm quân ra trận.
Tề Tuyên Vương nhận lời can gián, từ đó bỏ yến nhạc, phá Tiệm đài, trừ tôi nịnh, làm cho binh mã mạnh, kho lẫm đầy... lập Chung Vô Diệm làm Vương hậu, và với sự phụ tá của bà, nước Tề trở nên cường thịnh.
Theo sử sách chép lại, lúc bấy giờ, Đại tướng Ngô Nhược của nước Nguỵ nghe đồn Tuyên vương thực chất chỉ là người kém cỏi nhưng nhờ vợ mới giữ vững được ngai vàng nên rất xem thường. Liền thống lãnh binh mã tiến đánh nước Tề. Bờ cõi đang bị xâm lăng, vậy mà Tuyên Vương mãi chìm đắm trong tửu sắc, khiến Chung Vô Diệm vô cùng thất vọng. Bà phải đích thân cầm quân ra trận nên nhân cơ hội này, nước Nguỵ cho rằng, nước Tề không có Chung hậu, như rắn mất đầu sẽ dễ dàng đánh chiếm được nên đã vạch ra những âm mưu thâm độc để giết chết Chung hậu. Khi quân Tề giao đấu với quân Ngụy, Chung Vô Diệm gặp nguy hiểm suýt chút nữa bị tướng Ngụy giết chết ,Tuyên Vương hay tin vợ gặp nguy hiểm đã bất chấp tính mạng lao ra chiến trường cứu vợ.
Trải qua sự việc này, Tuyên Vương nhận ra mình không thể sống thiếu Chung Vô Diệm, dù nàng xấu xí cỡ nào, ông vẫn sẽ một lòng chung thủy với nàng.
Từ đó, Tuyên Vương quyết tâm thay đổi trở thành một vị vua anh minh, được dân chúng kính trọng.
Nhờ sự giúp đỡ của Chung Vô Diệm mà nước Tề sau đó đã trở nên hùng mạnh, trong thời Tề Tuyên vương tại vị, không có nước nào đến xâm phạm.
Người đời sau viết rất nhiều truyện về nàng Chung Vô Diệm “cân quắc bất nhượng tu mi” (phụ nữ không thua kém nam giới) để ca ngợi tài năng, đức độ và sự dũng cảm của nàng.
 
==Chú thích==