Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ba mươi sáu kế”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Qbot (thảo luận | đóng góp)
n Qbot: sửa lỗi chính tả
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 28:
|08 || Ám độ Trần Thương<br />(暗渡陳倉) || Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới || Thời [[Hán-Sở tranh hùng]], [[Lưu Bang]] bị [[Hạng Vũ]] ép vào đóng quân trong vùng [[Ba Thục]] hẻo lánh khó ra được Trung Nguyên. [[Hàn Tín]] bèn bày kế vờ sửa đường sạn đạo nhưng lại ngầm dẫn quân đi đường hẻm để đánh úp ải [[Trần Thương]], mở đường ra Trung Nguyên cho quân Hán.
|-
|09 || Cách ngạn quan hỏa<br />(隔岸觀火) || Đứng cách bờ để xem lửa cháy, để yên cho kẻ địch tự rối loạn || Sau [[Trận Quan Độ]], [[Viên Thiệu]] đại bại trước [[Tào Tháo]] rồi chẳng bao lâu qua đời. Các con của Viên Thiệu là [[Viên Thượng]], [[Viên Hy]] chạy tới nương nhờ [[Công Tôn Khang]]. Có người khuyên Tào Tháo thừa thắng tấn công để bắt nốt Viên Thượng, Viên Khang, Tào Tháo cho rằng không cần vội vì sớm muộn gì trong nội bộ địch cũng có loạn và rút quân. Quả nhiên Công Tôn Khang thấy Tào Tháo rút quân bèn chém đầu Viên Thượng, Viên Hy và xin hàng Tào Tháo. Ngày nay thường thấy là kế 'Tự diễn biến'.
|-
|10 || Tiếu lý tàng đao<br />(笑裡藏刀) || Cười nụ giấu dao, lập mưu kín kẽ không để kẻ địch biết || Tể tướng của [[Đường Huyền Tông]] là [[Lý Lâm Phủ]] có bề ngoài và xử sự hết sức hòa nhã, thân thiện nhưng thực chất lại là người cực kì nham hiểm, dùng mọi thủ đoạn để triệt hạ các đối thủ chính trị khác. Hành động của Lý Lâm Phủ về sau được mô tả bằng câu thành ngữ "Miệng nam mô, bụng bồ dao găm" ("Khẩu phật phúc kiếm", 口蜜腹剑).
Dòng 44:
|15 || Điệu hổ ly sơn<br />(調虎離山) || Lừa cho hổ ra khỏi núi, khiến kẻ địch ra khỏi nơi ẩn nấp để dễ bề tấn công || Thời [[Tam Quốc]] [[Trương Phi]] được lệnh dẫn quân vào [[Ích Châu]] để hỗ trợ [[Lưu Bị]]. Trên đường tiến quân Trương Phi bị [[Nghiêm Nhan]] lợi dụng địa thế hiểm yếu để ngồi trong thành phòng thủ. Trương Phi bèn lập kế giả say dụ Nghiêm Nhan dẫn quân ra ngoài thành và đánh bại.
|-
|16 || Dục cầm cố túng<br />(欲擒故縱) || Muốn bắt thì phải thả || Thời [[Tam Quốc]], [[Mạnh Hoạch]] làm phản khiến [[Thục Hán]] bất ổn. Để thu phục Mạnh Hoạch, [[Gia Cát Lượng]] đã bảy lần bắt, bảy lần thả (thất cầm thất túng, 七擒七纵) Mạch Hoạch khiến Mạch Hoạch đội ơn mà không dám làm phản nữa. [[Tào Tháo]] muốn dùng [[Quan Vũ]] để làm dũng tướng cho mình đã cấp cho Quan Vũ ngựa Xích Thố để [[Quan Vũ]] lên đường tìm huynh đệ [[Lưu Bị]] và [[Trương Phi]]; nhưng [[Quan Vũ]] chỉ cỡi ngựa đi một đoạn bèn quay lại trở về với [[Tào Tháo]] để nguyện ra trận chiến đấu trả ơn cho [[Tào Tháo]].
|-
|17 || Phao chuyên dẫn ngọc<br />(拋磚引玉) || Ném gạch đưa ngọc đến, đưa miếng nhỏ ra để dụ địch nhằm đạt cái lợi lớn hơn ||