Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Kitô hữu Do Thái”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 5:
Khi Cơ đốc giáo phát triển khắp mọi nơi trong thế giới của người dân ngoại, các Kitô hữu đã tách ra khỏi gốc gác Do thái và gốc rễ [[Jerusalem]] của họ.<ref>[https://books.google.com/books?id=7LfL6E50ZWgC&pg=PA21&dq=%22who+were+the+Jewish+christians+%22+%22law+of+moses%22&cd=1#v=onepage&q=%22who%20were%20the%20Jewish%20christians%20%22%20%22law%20of%20moses%22&f=false Keith Akers, ''The lost religion of Jesus: simple living and nonviolence in early Christianity'', Lantern Books, 2000] p. 21</ref><ref>Wylen, Stephen M., ''The Jews in the Time of Jesus: An Introduction'', Paulist Press (1995), {{ISBN|0-8091-3610-4}}, Pp 190-192.; Dunn, James D.G., ''Jews and Christians: The Parting of the Ways, A.D. 70 to 135'', Wm. B. Eerdmans Publishing (1999), {{ISBN|0-8028-4498-7}}, Pp 33–34.; Boatwright, Mary Taliaferro & Gargola, Daniel J & Talbert, Richard John Alexander, ''The Romans: From Village to Empire'', Oxford University Press (2004), {{ISBN|0-19-511875-8}}, p. 426.;</ref> Với sự đàn áp bức hại của các Kitô hữu [[Chính Thống]] từ thời hoàng đế La Mã Constantine vào thế kỷ 4, những người Do Thái Kitô hữu phải đi tìm kiếm nơi ẩn náu bên ngoài biên giới lãnh thở của Đế chế, ở Ảrập và xa xôi hơn nữa.<ref>[[Hans Küng|Küng, Hans]] (2008), "Islam: Past, Present and Future" (One World Publications)</ref> Trong ranh giới của đế chế và sau đó ở những nơi khác, những nơi này đã được thống trị bởi người Kitô hữu gốc [[dân Ngoại]] và đã trở thành quốc giáo của nhà nước Đế chế La Mã và đã kiểm soát các khu thánh địa trong miền Đất Thánh như [[Nhà thờ Mộ Thánh]] và Cenacle và đã bổ nhiệm các đức [[giám mục]] tiếp theo của Jerusalem.
==Nguồn gốc Do Thái của Thiên Chúa Giáo==
[[Chúa Jêsus]] là một người Do Thái, và phong trào đổi mới của [[Chúa Giesu]] cũng là một phong trào Do Thái. [[Chúa Gie su]] rao giảng ở vùng [[nông thôn]] Do Thái, chứ không phải các khu vực [[thành thị]] và [[thành phố]] [[Hy Lạp]]. Sau khi bị hành hình, những đệ tử của [[Chúa Giê su]] thấy Ngài vẫn còn sống, mặc dù theo ý nghĩa mà các nhà sử học không biết. Các đệ tử thành lập một cộng đồng để chờ đợi cho ngày mà Ngài[[Chúa Giê-su]] sẽ trở lại, Sau đó, cộng đồng này tách ra khỏi Do thái giáo và trở thành nhà thờ [[Thiên Chúa giáo]]. Các Phúc Âm tượng trưng cho một thời gian khi thần học Kitô giáo chưa được hình thành trọn vẹn và sự tách rời khỏi Do thái giáo vẫn chưa hoàn tất.<ref>Sanders, E. P. The historical figure of Jesus. Penguin, 1993. p. 10–14</ref>