Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ngũ chi Đại Đạo”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Soạn thảo trực quan Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Soạn thảo trực quan Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 11:
 
== Nhơn đạo ==
Nhơn đạo là cấp đầu tiên đó là đạo làm [[người]], đạo ở đời, nên nó cũng được gọi là Thế đạo (Thế là đời). Đó là những nguyên tắc và bổn phận mà con người phải tuân theo trong đời sống đối với gia đình và xã hội. Nhờ Nhơn đạo mà con người mới xứng đáng phẩm người, mới có giá trị là loài thượng đẳng chúng sanh. Theo nhân sinh quan của đạo Cao Đài, [[loài người|con người]] là Tiểu linh quang, Trời( [[Thượng đế]]) là Đại linh quang; nên con người là một phần tử nhỏ của Thượng đế. Thượng đế cho con người đầu kiếp xuống cõi trần là để học hỏi và tiến hóa, học hỏi mãi mãi. Cuối cùng Thành đạo để hiệp nhứt với Thượng đế.
 
Muốn đạt được như thế, con người phải trải qua năm cấp tiến hóa:
Dòng 30:
Thần đạo là nấc thang thứ 2 trong 5 nấc thang tiến hóa của Ngũ Chi Đại Đạo. Có đạt được Thần vị rồi mới có thể tu lên Thánh đạo đạt Thánh vị.
 
Phương thức tu hành theo bậc phẩm này là ''Thắng khổ''. Đường lối ''Thắng khổ'' của ''[[Thần]]'' ''là vượt qua khó khăn để thực hành ''Nhơn đạo'', tiếp nối Nhơn đạo.''
 
Theo lời thuyết đạo của [[Hộ pháp]] [[Phạm Công Tắc]] thì bên [[Châu Á]] có Thần đạo [[Trung Quốc]] và [[Nhật Bản]].
Dòng 42:
Bên [[Châu Á]] có [[Ấn Độ]] Phong Thần.
 
Bên [[Châu Mỹ]] có phong thần.
 
== Thánh đạo ==
Thánh đạo là tôn giáo dạy cho các tín đồ tu hành đắc đạo thành bực Thánh. Tu hành tới bậc phẩm này phải đi trên đường lối ''Thọ khổ'' của ''[[Thánh (định hướng)|Thánh]]'' là ''Bác ái''. Bác ái là lòng thương yêu bao la, thương khắp chúng sanh. Trong [[Thánh Ngôn Hiệp Tuyển]] có dạy rằng: ''"Bác ái là hay thương xót sanh linh hơn mình, cho nên, kẻ có lòng bác ái coi mình nhẹ hơn mảy lông mà coi thiên hạ nặng bằng Trời Ðất"''. Ngoài ra còn có vị tha và bao dung.
 
Vì có lòng bác ái mà Đức [[Giê-su|Chúa Giê su]] thọ lãnh cái chết trên cây [[Thánh Giá|Thánh giá]] để xin chuộc tội cho loài người. Sau đó nhà tiên tri [[Muhammad]] theo lời của Đức chúa trời giáng thế nói tiếp về kinh pháp [[Chúa Giê-Su]] rồi viết ra kinh [[Qur’an]] ở [[Trung Đông]] lập ra [[Hồi giáo]]. Do đó, đạo Cao Đài thờ Đức chúa Giê su tượng trưng cho Thánh đạo trong Ngũ Chi Đại Đạo.
 
''Thọ khổ'' là nhận lãnh mọi sự đau khổ để cầu cho nhơn sanh hết khổ và yêu thương con người.
 
[[Thiên Chúa giáo]] Và [[Hồi giáo]] đều là thánh đạo.
 
[[Hồ Chí Minh]] từng nói về thánh nhân: cần, kiệm, liêm chính, chí công vô tư.
Dòng 58:
 
== Tiên đạo ==
Tiên đạo, đồng nghĩa Tiên giáo, là tôn giáo dạy người tu luyện thành Tiên. Tới bậc phẩm này người tín đồ Cao Đài phải thực hành phương pháp ''Thoát khổ'' của [[Tiên]] là [[Vô vi]], [[Vô dục]], [[Vô tranh]], [[Vô cực]].
 
*[[Vô vi]] là không làm, không hành động theo ngoại giới mà chỉ hồi hướng về nội giới tâm linh của mình. ''Đạo thường vô vi nhi vô bất vi'' nghĩa là ''Đạo thường là không làm mà không có việc gì là không làm được.''
*[[Vô dục]] là không ham muốn vật chất, vì càng ham muốn vật chất thì càng đau khổ. Họa mạc đại ư bất tri túc, cửu mạc đại ư dục đắc: Nói về tai họa thì không có tai họa nào lớn bằng không biết đủ, nói về lỗi lầm thì không có lỗi lầm nào lớn hơn muốn được.
*[[Vô tranh]] là không tranh giành của cải vật chất.
*[[Vô cực]] là đi tới cái vô hạn.
 
''Thoát khổ'' là tìm phương pháp để thoát khỏi sự đau khổ rồi dẫn dắt nhơn sanh thoát khổ như mình.
Dòng 94:
Thiên đạo
 
Đây là cấp độ cuối cùng và là cấp độ khó nhất đòi hỏi người học đạo phải có đầy đủ các phẩm đạo hạnh ở dưới mới mong tiếp nhận được. Đây là sự tổng hợpkết lại các cấp dưới và phát triển lên tầng cao mới. Do đích thân thượng đế giảng dạy và giáo hoá. Do đó, người đạo Cao Đài thờ Đức Thượng Ngươn là hình ảnh một con mắt lớn.
 
==Chú thích==