Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Kiên Giang (nhà thơ)”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
|||
Dòng 84:
}}
'''Kiên Giang''' (tên thật: '''Trương Khương Trinh''', [[1929
==Tiểu sử==
Kiên Giang sinh ngày [[17 tháng 2]] năm [[1929]] tại làng Đông Thái, huyện [[An Biên]], [[Rạch Giá (tỉnh)|tỉnh Rạch Giá]] (nay thuộc tỉnh [[Kiên Giang]]), là đồng hương của nhà văn [[Sơn Nam (định hướng)|Sơn Nam]]. Năm [[1943]], ông theo học [[tư thục|trường tư]] Lê Bá Cang tại Sài Gòn.
Ngoài làm thơ, Kiên Giang
Trước [[1975]], Kiên Giang còn làm [[Nhà báo|ký giả]] kịch trường cho nhiều [[Báo viết|tờ báo]] lớn của [[Thành phố Hồ Chí Minh|Sài Gòn]] như ''Tiếng chuông'', ''Tiếng dội'', ''Lập trường'', ''Điện tín'', ''Tia sáng'',... Ông từng tham gia phong trào [[ký giả đi ăn mày]] và dẫn đầu đoàn biểu tình chống lại những quy chế khắt khe do [[Việt Nam Cộng hòa|chính quyền Việt Nam Cộng hòa]] áp đặt lên giới báo chí. Vì hành động này mà Kiên Giang phải vào tù.<ref>[http://phapluattp.vn/van-hoa-giai-tri/nha-tho-soan-gia-kien-giang-ra-di-voi-tam-long-nong-hau-506279.html Nhà thơ - soạn giả Kiên Giang: Ra đi với tấm lòng nồng hậu!], 1.11.2014</ref>
Sau [[1975]], Kiên Giang làm Phó Đoàn cải lương Thanh Nga, kiêm cán bộ Phòng nghệ thuật sân khấu. Ông từng làm Ủy viên Ban
Hồi 18 giờ ngày 31 tháng 10 năm 2014, nhà thơ Kiên Giang qua đời tại [[Bệnh viện Nguyễn Tri Phương]], thành phố Hồ Chí Minh, hưởng thọ 86 tuổi. Ông được an táng tại Nghĩa trang Bình Dương, phường [[Chánh Phú Hòa]], thị xã [[Bến Cát]], tỉnh [[Bình Dương]].<ref>{{chú thích web|title=Soạn giả Kiên Giang về với “vết xe trâu”|author=Thanh Hiệp|url=http://nld.com.vn/van-hoa-van-nghe/soan-gia-kien-giang-ve-voi-vet-xe-trau-20141031215501363.htm|date=2014/10/31|work=Báo Người Lao động Điện tử}}</ref>
Dòng 122:
''Trái gùi Bến Cát, Đội gạo đường xa, Tim đá mạ vàng, Ngồi trâu thổi sáo, Ánh đèn soi ếch, Người đẹp bán tơ, Hương cao quê ngoại, Trái tim cò trắng, Vắt sữa nai nuôi mẹ, Hương sắc gái Cà Mau, Lập quán kén chồng, Ni cô và lão ăn mày, Khói lò gạch, Cô gái miền Tây''...
==
"Hoa trắng thôi cài trên áo tím" có lẽ là [[bài thơ]] nổi tiếng nhất của Kiên Giang, đã được nhạc sĩ [[Huỳnh Anh]] phổ nhạc. Tác giả cho biết: "''Đây là tâm tình người trai ngoại đạo đối với cô gái có đạo. Mối tình học trò tinh khiết, ngây thơ, không nhuốm bụi trần. Năm 1944, tôi ở Cần Thơ học lớp đệ nhị (lớp 11 bây giờ) trường tư thục Nam Hưng/ Vốn có khiếu văn chương nên anh được các thầy giao cho thực hiện một tờ báo tường lấy tên là Ngày xanh. Kiên Giang biên tập bài vở và trình bày (vẽ, trang trí…), còn cô bạn Nguyễn Thị Nhiều thì nắn nót chép bài vở. Tuy mang cái tên rất dân dã nhưng Nhiều rất đẹp với khuôn mặt thanh tú và mái tóc dài ôm xõa bờ vai. Gia đình nàng theo đạo Thiên Chúa nên mỗi sáng chủ nhật nàng thường đi lễ nhà thờ Cần Thơ. Kiên Giang không theo đạo nhưng sáng chủ nhật nào cũng “rình” trước cổng nhà thờ để được “tháp tùng” nàng trên đường đi lễ về. “Yêu nhau” chỉ có… vậy: ngoài những cái liếc mắt và những nụ cười thẹn thùng, e ấp thì hai người chẳng còn thứ gì để “trao đổi” nữa cả! Tuy thế, cả hai đều cảm nhận được những tình cảm sâu kín mà họ dành cho nhau…''
''Rồi cuộc [[Kháng chiến chống Pháp]] nổ ra, việc học hành bị gián đoạn. Kiên Giang và bạn bè thân thiết ([[Nguyễn Bính]], [[Sơn Nam (nhà văn)|Sơn Nam]]) vào Khu 8, tham gia kháng chiến, và rồi ông lập gia đình trong thời gian này. Điều xót xa (sau này mới biết) là trong những tháng ngày loạn lạc đó, Nhiều vẫn âm thầm chờ đợi tôi. Năm 1955, nàng quyết gặp mặt tôi một lần rồi mới lấy chồng. Tình cảm ấy cứ ám ảnh tôi khôn nguôi. Tôi đưa tâm sự của hai đứa vào bài thơ Hoa trắng thôi cài trên áo tím, làm tại Bến Tre năm 1957. Ở đoạn kết có những câu: Ba năm sau, chiếc xe hoa cũ/ Chở áo tím về giữa áo quan/ Chuông đạo ngân vang hồi tiễn biệt/ Khi anh ngồi kết vòng hoa tang…, tôi đã 'cho' người mình thầm yêu phải chết đi, để mối tình kia còn nguyên vẹn là của riêng mình.''
|