Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Douglas A-4 Skyhawk”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Luckas-bot (thảo luận | đóng góp)
n robot Thêm: sv:A-4 Skyhawk
Cheers!-bot (thảo luận | đóng góp)
n Robot: Sửa đổi hướng
Dòng 7:
|hãng thiết kế=[[Ed Heinemann]]
|chuyến bay đầu tiên=[[22 tháng 6]] năm [[Hàng không năm 1954|1954]]
|được giới thiệu=[[tháng mười|tháng 10]] năm [[Hàng không năm 1956|1956]]
|được nghỉ hưu=1976, [[Hải quân Hoa Kỳ]]<br/>1998, [[Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ]]
|tình trạng=vẫn còn đang hoạt động trong không lực các nước khác
Dòng 35:
A-4 cũng được thiết kế để có thể đáp khẩn cấp, trong trường hợp hư hỏng bộ phận thủy lực, bằng hai thùng dầu phụ gần như luôn được mang hai bên cánh. Hạ cánh như thế chỉ gây những hư hại nhỏ cho mũi máy bay có thể sửa chữa trong vòng 1 giờ.
 
Hải quân đã ký kết hợp đồng đặt hàng vào ngày [[12 tháng 6]] năm [[Hàng không năm 1952|1952]], và kiểu mẫu thử nghiệm đầu tiên bay lần đầu vào ngày [[22 tháng 6]] năm [[Hàng không năm 1954|1954]]. Việc giao hàng cho Hải quân và [[Thủy quân Lụclục chiến Hoa Kỳ|Thủy quân Lục chiến Mỹ]] được thực hiện vào cuối năm [[Hàng không năm 1956|1956]].
 
Skyhawk được tiếp tục sản xuất cho đến năm [[Hàng không năm 1979|1979]], với tổng cộng 2.960 máy bay, bao gồm 555 chiếc 2 chỗ dành cho huấn luyện.
Dòng 63:
Trong suốt cuộc chiến, 362 chiếc Skyhawk A-4/AT-4F bị mất vì mọi lý do. Hải quân mất 271 chiếc A-4, Thủy quân Lục chiến mất 81 chiếc A-4 và 10 chiếc TA-4F. Có 32 chiếc A-4 bị mất do tên lửa đất đối không (SAM), và một chiếc do MiG-17 bắn rơi ngày [[25 tháng 4]] năm [[Hàng không năm 1967|1967]].
===Israel===
Cuối những năm 60 và 70, Skyhawk [[Không quân Israel]] trở thành máy bay tấn công mặt đất chủ yếu trong cuộc [[Chiến tranh Tiêu hao]] (1967-1970) và [[Chiến tranh Yom Kippur]] (Chiến tranh tháng 10 năm 1973). Skyhawk có giá chỉ bằng 1/4 chiếc Phantom II, chở được nhiều bom hơn và có tầm bay xa hơn kiểu máy bay tiêm kích chiếm ưu thế trên không mà nó thay thế.<ref>[http://www.geocities.com/CapeCanaveral/Hangar/4142/american.htm A-4 Skyhawk in IAF service]</ref> Tháng 5 năm [[Hàng không năm 1970|1970]], chiếc Skyhawk Israeli do Đại tá Ezra Dotan lái đã bắn rơi một chiếc MiG-17 bằng tên lửa không điều khiển ở phía Nam Liban. Những chiếc Skyhawk chịu tổn thất lớn do các khẩu đội tên lửa [[2K12 Kub|SA-6 Gainful]] tinh vi. Chúng được thay thế bởi F-16s.
===Argentina===
 
Argentina không chỉ là nước ngoài đầu tiên sử dụng Skyhawk mà còn là nước ngoài Mỹ sử dụng nhiều nhất với gần 130 chiếc A-4 được giao từ năm [[Hàng không năm 1965|1965]]. [[Không quân Argentina]] nhận 25 chiếc A-4B năm [[Hàng không năm 1966|1966]] và 25 chiếc nữa vào năm [[Hàng không năm 1970|1970]], tất cả được tân trang tại Mỹ bởi công ty Lockheed Service trước khi giao và được ký hiệu '''A-4P''' cho dù nó vẫn được gọi tại chỗ là ''A-4B''. Nó có 3 giá vũ khí và phục vụ tại Tiểu đoàn 5 Không quân ({{lang-es|V Brigada Aerea}}). Năm [[Hàng không năm 1976|1976]], 25 chiếc A-4C nữa được đặt hàng để thay thế những chiếc [[F-86 Sabre]] vẫn còn đang phục vụ tại Tiểu đoàn 4 Không quân ({{lang-es|IV Brigada Aerea}}). Nó được giao nguyên trạng, và được tân trang để bay bởi kỹ thuật viên không quân tại [[Río Cuarto]], Cordoba. Nó có 5 giá vũ khí và có thể sử dụng tên lửa đối không [[AIM-9 Sidewinder|AIM-9B Sidewinder]].
 
[[Hải quân Argentina]] cũng mua ''Skyhawk'' dưới dạng 16 chiếc A-4B và 2 chiếc để dùng làm phụ tùng thay thế, được biến cải với 5 giá vũ khí và mang tên lửa AIM-9B Sidewinder, ký hiệu '''A-4Q'''. Nó được dùng trong năm [[Hàng không năm 1971|1971]] để thay thế [[F9F Panther]] và [[F-9 Cougar|F9F Cougar]] sử dụng trên tàu sân bay [[ARA Veinticinco de Mayo]] bởi Phi đội Tiêm kích/Tấn công 3 ({{lang-es|3ra Escuadrilla Aeronaval de Caza y Ataque}}).
 
[[Hoa Kỳ]] đặt lệnh cấm vận phụ tùng thay thế năm [[Hàng không năm 1977|1977]] do cuộc [[Chiến tranh Bẩn thỉu]] (được dỡ bỏ trong những năm 90 dưới thời Tổng thống [[Carlos Menem]], khi Argentina trở nên một đồng minh chính không thuộc khối NATO). Dù vậy, A-4 vẫn phục vụ tốt trong [[chiến tranh đảo Falklands]] năm [[Hàng không năm 1982|1982]], nơi nó có những chiến thắng đối với [[Hải quân Hoàng gia Anh]].
Dòng 91:
Những chiếc A-4 Skyhawk khác được bố trí đến các phi đội hỗn hợp (VC) khắp thế giới để huấn luyện và các dịch vụ khác cho các đơn vị được triển khai. Đó là: VC-1 tại Barber's Point, VC-2 tại căn cứ Miramar, VC-5 ở Cubi point, Philippines, VC-8 ở Roosevelt Roads, Puerto Rico, VC-10 ở vịnh Guantanamo, Cuba, VC-12 (sau là VFC-12) tại Oceana và VC-13 ở Miramar.
 
Với sự nhấn mạnh đến Huấn luyện Cơ Động trong Không Chiến (ACM) trong việc thành lập [[Trường Huấn luyện Vũ khí Chiến đấu Hải quân]] (Navy Fighter Weapons School - TOPGUN) vào năm [[Hàng không năm 1968|1968]], A-4 Skyhawk được TOPGUN lựa chọn như là chiếc thay thế MiG-17. Lúc đó, [[F-4 Phantom II|F-4 Phantom]] chỉ mới bắt đầu khai thác đầy đủ tiềm năng một chiếc tiêm kích và chưa thể hiện hết như mong muốn chống lại những đối thủ [[Mikoyan-Gurevich MiG-17|MiG-17]] và [[Mikoyan-Gurevich MiG-21|MiG-21]] nhỏ hơn của Bắc Việt Nam. TOPGUN giới thiệu khái niệm Huấn luyện Không chiến Khác biệt (DACT: Dissimilar Air Combat Training) dùng những chiếc A-4E.
 
Kích cỡ nhỏ của Skyhawk và tính năng điều khiển cực dễ ở tốc độ thấp trong tay các phi công được huấn luyện kỹ khiến nó trở nên lý tưởng để hướng dẫn những điểm chi tiết của DACT. Các phi đội thực sự bắt đầu được sơn gam màu sáng tương phản nhấn mạnh sự chuyển đổi vai trò chính là huấn luyện giả lập. Để thực hiện vai trò giả lập tốt, các kiểu A-4E và F 1 chỗ ngồi được sử dụng, nhưng tốt nhất là Skyhawk "Super Fox," trang bị động cơ nâng cấp J52-P-408 tương tự như cấu hình dùng bởi phi đội thao diễn Blue Angels.
Dòng 139:
* '''A-4M''': Kiểu dành cho Thủy quân Lục chiến với hệ thống điện tử cải tiến và động cơ J52-P-408 mạnh hơn có lực đẩy 11.200 lbf (50 kN), buồng lái mở rộng, hệ thống [[hệ thống nhận biết bạn-thù |nhận biết bạn-thù]]. Sau này được trang bị hệ thống ném bom góc tốc độ (ARBS) Hughes AN/ASB-19 với thiết bị định vị TV và laser, 158 chiếc được chế tạo.
** '''A-4N''': 117 chiếc A-4M cải tiến dành cho Không quân Israel.
** '''A-4KU''': 30 chiếc A-4M cải tiến dành cho Không quân Kuwait. [[Brasil|Brazil]] mua 20 chiếc cũ và gọi tên là '''AF-1'''. Đang được sử dụng trong [[Hải quân Brazil]] trên tàu sân bay.
*** '''TA-4KU''': Ba chiếc phiên bản tân trang huấn luyện cho kiểu bên trên. [[Brasil|Brazil]] cũng mua thêm một số máy bay cũ và gọi chúng là '''AF-1A'''.
** '''A-4AR''': 36 chiếc A-4M tân trang dành cho Argentina. Được gọi là [[A-4AR Fightinghawk|Fightinghawk]].
*** '''TA-4R''': Phiên bản tân trang huấn luyện hai chỗ ngồi dành cho Argentina.
Dòng 155:
;{{MAS}}: [[Không quân Hoàng gia Malaysia]]
;{{NZL}}: [[Không quân Hoàng gia New Zealand]]
;{{USA}}: [[Hải quân Hoa Kỳ]]<br\>[[Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ|Thủy quân Lục chiến Hoa Kỳ]]<br\>[[Hải quân Trừ bị Hoa Kỳ]]
 
== Đặc điểm kỹ thuật (A-4F Skyhawk)==