Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bùi Giáng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Tình cảm với Kim Cương: clean up, replaced: → using AWB
Dòng 29:
Năm [[1950]], ông thi đỗ [[tú tài]] đặc biệt do Liên khu V tổ chức, được cử tới [[Hà Tĩnh]] để tiếp tục học. Từ [[Quảng Nam]] phải đi bộ theo đường núi hơn một tháng rưỡi, nhưng khi đến nơi, thì ông quyết định bỏ học để quay ngược trở về quê, để đi chăn bò trên vùng rừng núi Trung Phước.
 
Năm [[1952]], ông trở ra Huế thi tú tài 2 ban Văn chương. Thi đỗ, ông vào [[Thành phố Hồ Chí Minh|Sài Gòn]] ghi danh học Đại học Văn khoa. Tuy nhiên, theo T. Khuê thì ''sau khi nhìn danh sách các giáo sư giảng dạy lại, ông quyết định chấm dứt việc học và bắt đầu viết khảo luận, sáng tác, dịch thuật và đi dạy học tại các trường tư thục.'' <ref>T. Khuê, ''Từ điển văn học'' (bộ mới), tr. 162.</ref>.
 
Năm [[1965]], nhà ông bị cháy làm mất nhiều bản thảo của ông.
 
Năm [[1969]], ông "bắt đầu điên rực rỡ" (''chữ của Bùi Giáng''). Sau đó, ông "lang thang du hành Lục tỉnh" (''chữ của Bùi Giáng''), trong đó có [[Long Xuyên]], [[Châu Đốc]]...
 
Năm [[1971]], ông trở lại sống ở [[Thành phố Hồ Chí Minh|Sài Gòn]]. Thi sĩ Bùi Giáng mất lúc 2 [[giờ]] chiều ngày 7 [[tháng mười|tháng 10]] năm [[1998]], sau một cơn tai biến mạch máu tại [[bệnh viện Chợ Rẫy]] ([[Thành phố Hồ Chí Minh]], tức [[Thành phố Hồ Chí Minh|Sài Gòn]] cũ) sau những năm tháng sống "điên rồ lừng lẫy chết đi sống lại vẻ vang" (''chữ của Bùi Giáng''). Ông được chôn cất tại [[nghĩa trang Gò Dưa]], quận [[Thủ Đức]].