Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nông nô”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
thêm đôi chút
thêm
Dòng 7:
Có thể nói, nông nô là người bị áp bức bóc lột nhất trong chế độ phong kiến, họ hoàn toàn bị phụ thuộc vào ruộng đất của phong kiến, địa chủ, bị phong kiến, địa chủ chiếm đoạt sản vật, ngoài ra còn phải làm nhiều công việc tạp dịch phục vụ phong kiến, địa chủ. Nông nô tuy không phải là tài sản của phong kiến địa chủ, nhưng khi phong kiến, địa chủ bán ruộng đất thì bị bán theo, sản vật do nông nô làm ra bị phong kiến địa chủ chiếm hữu.
 
Và trong chế độ xã hội chủ nghĩa (nhà nước phong kiến trá hình) tại Liên Xô thân phận người nông dân chẳng khác nông nô là mấy, lao dịch trở thành [[địa tô]] . Người dân trong xã hội bắt buộc phải có thẻ căn cước (mục đích của nó chẳng khác gì sợi xích trói buộc con người, nông dân thì trở thành nô lệ của hợp tác xã hay nông trang, công nhân viên chức bị buộc ngồi vào một vị trí cho dù chỗ đó tốt hay xấu), giống như chế độ sổ hộ khẩu tại Việt Nam thời Cộng sản, cư dân trong thành thị bắt buộc phải có thẻ căn cước nếu không tuân theo thì nhà tù và trại cải tạo đang đón chờ họ, sau đó do bất công xã hội dâng cao [[Nikita Sergeyevich Khrushchyov|Nikita Khruschev]] đã thực hiện cấp thẻ căn cước cho tất cả nông dân nhưng địa vị của họ cũng không thay đổi vẫn là nô lệ
 
'''( Báo ''Ngọn lửa nhỏ'', năm 1989, số 17)'''
 
== Tham khảo ==