Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nghệ thuật trừu tượng”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
→Thế kỉ XX: Sửa thông tin và tranh |
|||
Dòng 35:
Trường phái [[Hậu ấn tượng|Hậu Ấn tượng]] với các họa sĩ như [[Paul Gauguin]], [[Georges Seurat]], [[Vincent van Gogh]] và [[Paul Cézanne]] đã có một tác động rất lớn đối với mỹ thuật thế kỷ 20 và dẫn tới sự ra đời của trường phái trừu tượng của thế kỷ 20. Các tác phẩm để lại của các hoạ sĩ như [[Vincent van Gogh|Van Gogh]], [[Paul Cézanne|Cézanne]], [[Paul Gauguin|Gauguin]], và [[Georges Seurat|Seurat]] là tối quan trọng cho sự phát triển của mỹ thuật hiện đại. Vào đầu thế kỷ 20, [[Henri Matisse]] và một số nghệ sĩ trẻ [[tiền-Lập thể]] khác có thể kể đến như [[Georges Braque]], [[André Derain]], [[Raoul Dufy]] và [[Maurice de Vlaminck]] đã cách mạng giới nghệ thuật ở Paris với các bức vẽ "hoang dã", đa màu sắc, hàm xúc mà các nhà phê bình gọi là [[Trường phái dã thú|trường phái Dã thú]]. Với các màu sắc mạnh mẽ, những nét vẽ tự do và giàu tính tưởng tượng, [[Henri Matisse]] đã tiến rất gần với sự trừu tượng thuần túy qua các bức tranh ''Cửa sổ Pháp tại Collioure'' (1914), ''Góc nhìn từ Nhà thờ Đức bà'' (1914) và ''Bức rèm Vàng'' năm 1915. Ngôn ngữ ''thô'' của màu sắc như được phát triển bởi trường phải dã thú cũng trực tiếp ảnh hưởng một người tiên phong khác của trường phái trừu tượng, [[Wassily Kandinsky]] (xem tranh).
[[Tập tin:'Windows Open Simultaneously (First Part, Third Motif)' by Robert Delaunay.JPG|nhỏ|''Cửa số mở đồng loạt'', (phần đầu, motif thứ 3), vẽ bởi Robert Delaunay, sơn dầu trên voan. ]]
Mặc dù [[Lập thể|trường phái Lập thể]] rất phụ thuộc vào chủ thể, trường phái này, cùng với [[Trường phái dã thú|Dã thú]], là các phong trào nghệ thuật đã trực tiếp mở ra cánh cửa để bước tới trường phái trừu tượng trong thế kỷ 20. [[Pablo Picasso]] đã tạo ra những bức hoạ đầu tiên của ông dựa trên ý tưởng của [[Paul Cézanne|Cézanne]] rằng tất cả các mô tả về tự nhiên có thể được giản lược còn ba khối rắn: [[Khối lập phương|hình lập phương]] , [[hình cầu]] và [[hình nón]]. Với bức tranh ''Các cô gái ở Avignon (Les Demoiselles d'Avignon)'' (1907), Picasso đã mô tả trần trụi cảnh nhà thổ thô sơ với năm cô gái bán dâm. Ông vẽ các phụ nữ một cách bạo liệt, có thể gợi đến các [[mặt nạ thổ dân châu Phi]] và thể hiện sáng tạo [[Lập thể]] mới của ông. [[Lập thể|Lập thể phân tích]] được Pablo Picasso và Georges Braque cùng phát triển trong khoảng năm 1908 đến năm 1912. Trường phái [[Lập thể|Lập thể phân tích]] là biểu hiện rõ ràng đầu tiên của trường phái [[Lập thể]], theo sau đó là [[Lập thể|Lập thể tổng hợp]] với các họa sĩ Braque, [[Pablo Picasso|Picasso]], [[Fernand Léger]], [[Juan Gris]], [[Albert Gleizes]], [[Marcel Duchamp]] và một số người khác vào những năm 1920. [[Lập thể|Lập thể tổng hợp]] được đặc trưng bởi đi đầu trong sử dụng các kết cấu, bề mặt khác nhau, các yếu tố ''chắp nối'', kỹ thuật ''[[papier collé]]'' và các chủ đề hỗn hợp đa dạng. Dù cấu tạo từ các phần rời rạc hay chắp nối, nhưng khi tập hợp lại, chúng có thể tạo nên bức tranh ở một tầm mới. Một số họa sĩ ''chắp nối'' như [[Kurt Schwitters]] và [[Man Ray]] và một số họa sĩ khác lấy gợi ý từ trường phái Lập thể đã góp phần sự phát triển của phong trào mỹ thuật với tên gọi [[Dada]].
Nhà thơ người Ý [[Filippo Tommaso Marinetti]] xuất bản ''Tuyên ngôn
Trong
Kể từ đầu thế kỷ
Từ năm 1909 đến năm 1913, nhiều tác phẩm thử nghiệm
== Nguồn gốc lịch sử ==
|