Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phục Thọ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 47:
Năm Kiến An thứ 19 ([[214]]), có người tố cáo việc Phục hoàng hậu cùng cha mưu giết Tào Tháo. Tào Tháo bắt Phục Hoàn, rồi sai [[Khước Lự]] và [[Hoa Hâm]] mang quân vào cung bắt Phục hoàng hậu.
 
Tào Tháo giận dữ ra chỉ dụ: ''“Hoàng hậu Phục thọThọ, từ ti tiện mà vào đến cung, cứ thế bước lên Hoàng hậu tôn vị. Tự xử hiện vị, đến bây giờ hai mươi bốn năm. Đã không có [[Chu Văn vương|Văn Vương Mẫu]], [[Chu Vũ vương|Võ Vương mẫu]] huy âm chi mỹ, mà lại khuyết thiếu sự cẩn thận tu thân dưỡng di chi phúc, lại âm hiểm mà ôm ấp đố hại, rắp tâm hại người, không thể thừa phụng thiên mệnh, tự phụng tổ tông. Hiện tại phái Ngự Sử đại phu Khước Lự cầm phù tiết sách thư chiếu lệnh, đem Hoàng hậu tỉ thụ, thối lui trung cung, dời hướng mặt khác khách sạn, ai! Thật đáng buồn thương a! Phục Thọ gieo gió gặt bão, chưa chịu thẩm vấn, hạnh thậm hạnh thậm!”<ref>并假为策书说:“皇后伏寿,由卑贱而得入宫,以至登上皇后尊位,自处显位,到现在二十四年。既没有文王母、武王母那样的徽音之美,而又缺乏谨慎修身养怡之福,却阴险地怀抱妒害,包藏祸心,不可以承奉天命,祀奉祖宗。现在派御史大夫郗虑持符节策书诏令,把皇后玺绶缴上来,退去中宫,迁往其他馆舍,唉!可悲伤啊!伏寿咎由自取,未受审讯,幸甚幸甚!”</ref>.''
 
Hán Hiến Đế mang bà giấu vào bức tường hai lớp. Khước Lự và Hoa Hâm lục soát cuối cùng tìm ra. Hoa Hâm sai quân phá bức tường, nắm tóc Phục hoàng hậu kéo ra. Phục hoàng hậu bị kéo ra trước mặt Hán Hiến Đế. Bà níu tay Hiến Đế cầu cứu. Hiến Đế đau lòng nói: ''"Bản thân ta còn chưa biết sẽ chết ngày nào mà!"''<ref>Cát Kiếm Hùng, sách đã dẫn, tr 604</ref>.
 
Tào Tháo sai binh lính lấy gậy đánh chết bà. Gia quyến Phục hoàng hậu và Phục Hoàn, anh bà là [[Phục Điển]] (伏典) gồm hơn 100 người đều bị giết hại. Hai hoàng tử con Hán Hiến Đế do bà sinh ra cũng bị giết<ref name="ReferenceA"/>. Mẹ bà là Doanh (có khả năng là chị của [[Phàn Phổ]]) bị lưu đày đến [[Trác quận]] mấy ngày sau đó.