Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hòa Bình”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 141:
== Lịch sử ==
{{main|Lịch sử hành chính Hòa Bình}}
Tỉnh Hòa Bình được thành lập ngày [[22 tháng 6]] năm [[1886]] theo nghị định của Kinh lược [[Bắc Kỳ]] với tên gọi là '''tỉnh Mường''', tách phần đất có người Mường cư trú từ các tỉnh [[Hưng Hóa (tỉnh)|Hưng Hóa]], [[Sơn Tây (tỉnh Việt Nam)|Sơn Tây]], [[Hà Nội (tỉnh)|Hà Nội]] và [[Ninh Bình]]. Tỉnh lỵ đặt tại thị trấn Chợ Bờ (thuộc châu Đà Bắc) nên cũng còn gọi là tỉnh '''Chợ Bờ''', đến tháng 11 năm [[1886]] chuyển về xã [[Phương Lâm]] (thuộc huyện Bất Bạt, phủ [[Quốc Oai]], tỉnh Sơn Tây lúc bấy giờ). [[Tháng 4]] năm [[1888]] được đổi tên thành tỉnh '''Phương Lâm''', do Công sứ Pháp cai trị. Ban đầu tỉnh gồm cả [[Mộc Châu]], [[Yên Châu]] và [[Phù Yên|Phù Yên Châu]] ([[tháng 7]] năm [[1888]], cắt 3 châu này để nhập vào Đạo Quan binh thứ tư, sau này thuộc [[Sơn La]]), cùng với vùng có dân tộc Mường thuộc hai châu [[Thanh Sơn]] và [[Yên Lập]] ([[tháng 10]] năm [[1888]], cắt 2 châu này về [[hưng Hóa (tỉnh)|tỉnh Hưng Hóa]]). Công sứ Pháp Rougery bị nghĩa quân Thanh Sơn tấn công và giết chết ở sở tại.
Ngày [[18 tháng 3]] năm [[1891]] [[Toàn quyền Đông Dương]] ra nghị định đổi tên tỉnh Phương Lâm thành tỉnh Hòa Bình với 6 châu: Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn, Lạc Thủy, Mai Châu (châu Mai) và Đà Bắc.
|