Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Don Quijote”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Sửa lỗi chính tả
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
→‎Tóm tắt nội dung: Sửa lỗi chính tả
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 26:
Câu chuyện theo bước chân của Quixada, một nhà [[quý tộc]] nghèo khoảng 50 tuổi sống ở miền Aragon và Castile, trở về thế kỷ XV tại Tây Ban Nha. Tại thời điểm đó, những chuyện hoang đường phi lý về các [[hiệp sĩ]] rất thịnh hành. Nhà quý tộc Quixada say mê những truyện này đến độ cuồng si, bao nhiêu tiền cũng bỏ ra mua truyện hết. Đầu óc chàng ta lúc nào cũng đầy những ý tưởng về sự mê hoặc, đánh nhau, thách đấu, thương vong, oán trách, tình tứ, dằn vặt, những người khổng lồ, những [[lâu đài]] tráng lệ, những thiếu nữ bị bắt cóc và các cuộc giải cứu người đẹp hào hùng. Mọi sự tầm thường trong con mắt và suy nghĩ của chàng lại trở nên hoành tráng, mỗi chủ quán là một vị đại thần, mỗi người cưỡi la là một chàng hiệp sĩ, ả [[gái điếm]] thành [[công nương]], quán trọ là lâu đài tráng lệ.
 
Vì danh dự bản thân và vì nhiệm vụ đối với quần chúng, Quixada quyết định trở thành hiệp sĩ lang thang, chu du khắp bốn phương trời để cứu khốn phò nguy, diệt trừ yêu quái và những lũ khổng lồ, thiết lập trật tự và công lý, thử thách mình bằng các hiểm nguy như trong các [[truyện kiếm hiệp]]. Chàng ta đổi tên là Don Quixote de la Mancha (nhàDon hiệp sĩ Đôn Ki-hô-têQuixote xứ Mancha) rồi nhờ một tên chủ quán, vốn xuất thân từ [[tầng lớp hạ lưu]], phong cho mình là hiệp sĩ. Để có tiền đi hành hiệp, Don Quixote bán nhà và vay một số tiền khổng lồ từ một người bạn. Chàng đem bộ [[áo giáp]] của ông cha để lại đã bị han rỉ và thủng lỗ chỗ ra đánh bóng và đội vào, phong cho con ngựa gầy còm cao lênh khênh của mình cái tên rất kêu Rocinante (Rô-xi-nan-têRocinante: con ngựa mạnh nhất trong các con ngựa), và để đúng mốt của một hiệp sĩ lang thang phải có một người tình xinh đẹp, chàng nghĩ đến một phụ nữ nông dân mà chàng thầm yêu từ hồi tuổi trẻ và đặt cho cô ta cái tên [[Công nương]] [[Dulcinea dellàng Toboso]] (Đuyn-xi-nê-aDulcinea: người đàn bà đẹp nhất trong những người đàn bà).
[[Tập tin:Monumento a Cervantes (Madrid) 06b.jpg|nhỏ|trái|Dulcinea]]
Lần ra đi thứ nhất Don Quixote nói với những người lái buôn phải khen Dulcinea dellàng Toboso là người đẹp nhất trần gian và kết thúc bằng một cuộc giao đấu của chàng với những người [[lái buôn]], vì họ không chịu thừa nhận Dulcinca dellàng Toboso là người đẹp nhất trần gian khi mà họ chưa từng thấy nàng. Don Quixote bị đánh nát người và được một bác nông dân đưa về nhà chăm sóc. Nhưng sau đó Don Quixote lại ra đi, lần này có thêm một [[giám mã]] là bác nông dân cục mịch [[Sancho Panza]] (Xan-chô Pan-xa). Hai thầy trò hiên ngang cất bước, thầy là một hiệp sĩ cao lòng khòng, cặp mắt mơ màng nghĩ về người tình Dulcinea dellàng Toboso. Trò thì là một gã lùn tịt, bụng phệ, cưỡi trên lưng con lừa mập lùn tên là Dapple, mộng tưởng khi thầy công thành danh toại sẽ ban cho cai trị một vài hòn đảo mà ông chiếm được.
[[Tập tin:Monumento a Cervantes (Madrid) 10b.jpg|nhỏ|Sancho]]
Và từ đây bắt đầu những "chiến công" hào hùng của hiệp sĩ ĐônDon KihôtêQuixote. Trên cánh đồng vùng Montiel chàng giao chiến với những [[cối xay gió]] mà trong mắt chàng đó là bọn người khổng lồ xấu xa. Gặp đám kỵ binh hộ tống một chiếc xe chở một phu nhân chàng nghĩ ngay đến một nàng công chúa bị bắt cóc đang cần chàng giải cứu. Gặp một đàn cừu, chàng cho rằng đây là đoàn hùng binh của vị [[hoàng đế]] oai quyền nhất thiên hạ, lập tức chàng kêu [[Sancho Panza]] dừng lại tiễn đoàn hùng binh của vị [[hoàng đế]] oai quyền nhất thiên hạ. Chàng tiếp tục ra đi và chợt gặp một đám tang nhà quý tộc thuộc dòng họ Segovia. Nghĩ ngay tới việc một hiệp sĩ bị tử thương và chàng phải có bổn phận thay mặt đám hiệp sĩ trả thù cho bạn, chàng đi theo tiễn đám một đoạn mới đi tiếp.
 
Câu chuyện tiếp tục với việc chàng đánh một anh thợ cạo đội chiếc chậu thau bằng đồng mà chàng tưởng là chiếc mũ bằng vàng của Mambrino. Sau "chiến thắng" này, chàng nghỉ chân tại một quán trọ và trong giấc ngủ đầy mộng mị, chàng mơ thấy mình tham gia một trận chiến vinh quang nhất đời hiệp sĩ của chàng, với chiếc mũ đỏ trên đầu, tay trái quấn chăn làm mộc đỡ, tay phải cầm kiếm đâm chém lia lịa vào những tấm thân phì nộn của bọn khổng lồ làm máu của chúng tuôn chảy ngập phòng. Thật ra, trong cơn mê sảng chàng đã đâm thủng hàng chục túi [[rượu nho]] bằng da dê ở quanh phòng.
 
Sau vụ này, ĐônDon Ki-hô-têQuixote bị cha xứ và anhbác thợ cạo bắt phải trở về, nhưng rồi chàng lại trốn thoát và tiếp tục những cuộc phiêu lưu mới với những kép hát lang thang, tham dự đám cưới của ông nhà giàu Camacho, thám hiểm hang sâu của Montesinos, đi trên một chiếc thuyền màu nhiệm tới thăm hai vị quận công vô danh. Cặp vợ chồng này cho bác giám mã Sancho làm chúa một hòn đảo và Sancho tỏ ra rất khôn ngoan trong việc cai trị.
 
Cuối cùng, một người cạnh nhà và người nhà Don Quixote lập mưu để Don Quixote về nhà và cuối cùng người cạnh nhà hoá trang thành hiệp sĩ để đánh với Don Quixote với điều kiện "nếu ta đánh thua ta sẽ không làm hiệp sĩ nữa và nếu ngươi thua thì ngươi không được làm hiệp sĩ nữa" và Don Quixote thua nên Don Quixote trở về nhà. Khi chết, ĐônDon Ki-hô-têQuixote tỏ ra là một người nhận thức được tai hại của những cuốn truyện hiệp sĩ mà mình đã từng đọc khi viết những dòng di chúc để lại cho đời.
 
== Nhân vật chính ==