Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Quan Vũ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 196:
Tháng chạp năm 219, Tôn Quyền sai người dụ hàng ông. Trong tình thế bị quân Ngô truy kích, Quan Vũ biết không thể dùng lực lượng ít ỏi còn lại để kháng cự, nên một mặt giả vờ đầu hàng, sai một số quân ở lại giương cờ trắng trên thành, còn mình dẫn hơn 10 quân kỵ theo đường nhỏ đổi hướng chạy lên phía bắc, hy vọng men theo đường núi để thoát khỏi sự kiềm tỏa của Tôn Quyền để tới Ích châu hoặc Hán Trung (địa bàn của Lưu Bị).
 
Khi Quan Vũ chạy tới Lâm Thư<ref>Phía tây bắc Tương Dương</ref> thì bị tướng Ngô là [[Chu Nhiên]] và [[Phan Chương]] chặn đường. Chu Nhiên để sổng Vũ, nhưng bộ tướng của Phan Chương là [[Mã Trung]] bắt sống được Vũ mang về. Cả Quan Vũ và Quan Bình cùng bị hành quyết gầntại Mạch Thànhchỗ.
:[[Tam Quốc Diễn Nghĩa]] có các tình tiết hư cấu kể rằng hai cha con họ Quan được giải từ Mạch Thành về đến tận kinh đô của Đông Ngô là [[Kiến Nghiệp]]. Tôn Quyền cố chiêu hàng Quan Vũ nhưng được, lại bị Vũ chửi mắng nên mới ra lệnh chặt đầu Vũ và Bình. Thủ cấp của hai cha con lại được đưa từ Kiến Nghiệp trở lại Mạch Thành, sau khi nhìn thấy thì [[Châu Thương]] (nhân vật hư cấu) nhảy xuống thành tự sát theo chủ. Đầu của Quan Vũ sau đó lại tiếp tục được đưa từ Mạch Thành tới Lạc Dương dâng cho Tào Tháo, nhưng đến lúc đó vẫn tươi y như khi còn sống.
:Thanh long đao của Quan Vũ (không có thật) bị Phan Chương lấy mất, còn [[ngựa Xích Thố]] (ngựa của Lã Bố, chưa bao giờ thuộc về Quan Vũ) được thưởng cho Mã Trung. Sau này hồn ma của Quan Vũ hiện lên để giúp con trai [[Quan Hưng]] giết Phan Chương đoạt lại đao. (Quan Hưng thật ra là quan văn, bị chết yểu, chết trước Phan Chương.)