Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nhiếp chính”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 13:
Sang thời [[nhà Hán]], [[Lữ hậu]] nhân lúc [[Hán Huệ Đế]] bạo bệnh, chính thức lâm triều, ra chiếu chỉ tự xưng mình là ''Chế'' (制), mở đầu cho một hiện tượng mà các sử gia gọi là '''Lâm triều xưng chế''' (临朝称制) của các vị Hoàng thái hậu. Vào thời điểm đó, các Thái hậu có thể lên triều nghị chính một cách công khai như các vị vua. Đến thời của [[Võ Tắc Thiên|Tắc Thiên Thuận Thánh Hoàng hậu]], bà ngồi sau một bức mành (liêm tử; 帘子) để nghe triều thần nghị luận việc nước sau lưng phu quân [[Đường Cao Tông]], thì mới khai sinh ra một khái niệm gọi là '''Thùy liêm thính chính''' (垂帘听政), còn gọi là ''Buông rèm nhiếp chính'', nghĩa là ngồi sau bức mành mà nghe chính sự. Từ đó, các đời Hoàng thái hậu hoặc Chính cung Hoàng hậu, nữ quyến nhiếp chính đều ngồi sau bức mành nghe việc, làm cho cụm từ ''Thùy liêm thính chính'' từ đó ám chỉ việc phụ nữ tham dự triều chính. Các triều đại về sau dần hạn chế việc cho phép Thái hậu tham gia chính sự, khi các Hoàng đế còn nhỏ thì các hội đồng nhiếp chính lập ra đều có Thân vương và quan đại thần đứng đầu phụ chính. Trường hợp cũng có chấp nhận Hoàng thái hậu nhiếp chính thì đều có các quan đại thần bên cạnh phò trợ, không để Thái hậu một mình độc bá triều cương, như [[Ỷ Lan|Linh Nhân Thái hậu]] thời Lý có [[Lý Thường Kiệt]] và [[Lý Đạo Thành]], hoặc như [[Nguyễn Thị Anh|Tuyên Từ Thái hậu]] thời Lê có [[Nguyễn Xí]] và [[Trịnh Khả]] vậy.
Việc nhiếp chính là một hiện tượng tạm thời do vị quân chủ vắng mặt, hoặc vì lý do chính trị mà quốc gia không có quân chủ, vì vậy đều
Tại [[Nhật bản|Nhật Bản]] cổ đại, các quan nhiếp chính gọi là ''[[Quan bạch]]'' (關白). Từ năm [[858]], thời [[Thiên hoàng Seiwa|Thanh Hòa Thiên hoàng]] do ngoại tổ phụ [[Fujiwara no Yoshifusa]] nhiếp chính, thì chức quan nhiếp chính Nhật Bản do [[dòng họ Hokke]] (藤原北家; ''Đằng Nguyên Bắc Gia'') chiếm hữu, mãi đến tận thời [[Minh Trị]].
Ở
== Nhân vật nổi bật ==
|