Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hiếu Cung Chương Hoàng hậu”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 50:
Năm Chính Thống thứ 14 ([[1449]]), Anh Tông thân chinh [[Ngõa Lạt]], Tôn Thái hậu lấy quyền Hoàng thái hậu, mệnh Thành vương [[Minh Đại Tông|Chu Kỳ Ngọc]] giám quốc. Khi đó, Anh Tông bị bắt trong [[Sự biến Thổ mộc bảo]], chấn động triều đình. Tôn Thái hậu cùng Hoàng hậu của Anh Tông là [[Tiền hoàng hậu (Minh Anh Tông)|Tiền thị]] tự thân lấy châu báu, chuộc Anh Tông<ref>《剑桥中国明代史·北京的防御和新帝的即位》 .国学导航</ref>. Ngày [[18 tháng 8]], Tôn Thái hậu mệnh Thành vương giám quốc.
[[Tháng 9]] năm đó, do không thể bỏ trống ngôi vị, đại thần đã vào cung khuyên Tôn Thái hậu chủ trì, lập Thành vương Chu Kỳ Ngọc được kế vị, tức [[Minh Đại Tông]]. Nhưng con trai của Anh Tông là Chu Kiến Thâm vẫn trở thành Hoàng thái tử, để đảm bảo ổn định dòng dõi. Ngày [[4 tháng 12]], Tôn Thái hậu được tôn hiệu thành '''Thượng Thánh hoàng thái hậu''' (上聖皇太后), còn mẹ của Đại Tông là Ngô thị trở thành Hoàng thái hậu mà không có tôn hiệu, để phân đích thứ. Đây là lần đầu tiên lịch sử nhà Minh tồn tại cả 2 vị Hoàng thái hậu. Khi Anh Tông trở về, bị
Năm Cảnh Thái thứ 8 ([[1457]]), Anh Tông phục tịch, phế truất Đại Tông. Tôn Thái hậu được cải tôn hiệu thành '''Thánh Liệt Từ Thọ hoàng thái hậu''' (聖烈慈壽皇太后), từ đó thành lệ dâng [[tôn hiệu]] cho [[Hoàng thái hậu]] trong Hậu cung nhà Minh.
|