Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lịch sử hành chính Cao Bằng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Lịch sử hành chính [[Cao Bằng]]''' được lấy mốc từ năm 1832 khi vua [[Minh Mạng]] thực hiện cải cách hành chính ở miền Bắc, đổi trấn Cao Bằng làm tỉnh Cao Bằng. Đến thời điểm hiện tại, tỉnh Cao Bằng bao gồm 1 thành phố và 12 huyện: Trong đó có 199 đơn vị hành chính cấp xã gồm 177 xã, 8 phường, 14 thị trấn.
'''[[Cao Bằng]]''' là một [[tỉnh]] thuộc vùng [[trung du và miền núi Bắc Bộ]]. Phía bắc và phía đông giáp tỉnh [[Quảng Tây]] của [[Trung Quốc]], phía nam giáp các tỉnh [[Bắc Kạn]] và [[Lạng Sơn]] và phía tây giáp các tỉnh [[Tuyên Quang]] và [[Hà Giang]].
 
==Trước năm 1945==
==Trước khi thành lập tỉnh==
Theo sách [[Đại Nam nhất thống chí]], đất Cao Bằng xưa thuộc bộ Vũ Định thời [[Hùng Vương]]. Đến đời Lý về sau là đất Thái Nguyên. Năm 1467, đặt thành Thái Nguyên thừa tuyên, gọi là phủ Bắc Bình. Năm 1470, đổi thành Ninh Sóc thừa tuyên, không lâu sau lại đổi về Thái Nguyên thừa tuyên, đổi thành phủ Cao Bình. Phủ Cao Bình bấy giờ lãnh 4 châu là Thái Nguyên, Lộng Nguyên, Thượng Lang và Hạ Lang. Về sau, châu Thái Nguyên đổi thành châu Thạch Lâm và châu Lộng Nguyên đổi thành châu Quảng Uyên.
 
==Sau năm 1945==
Sau năm 1945, bỏ cấp phủ, gọi chung là huyện. Tổ chức hành chính trên địa bàn gồm thị xã Cao Bằng và 11 huyện: Bảo Lạc, Hạ Lang, Hà Quảng, Hòa An, Nguyên Bình, Phục Hòa, Quảng Uyên, Thạch An, Trấn Biên, Tràng Định, Trùng Khánh.