Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Giáo hoàng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
{{Công giáo}}
'''Giáo hoàng''' ([[latinh|tiếng Latinh]]: ''papa'', [[tiếng Hy Lạp]]: ''πάππας pappas'', [[chữ Hán]]: 教皇) là vị [[giám mục]] của [[Giáo phận Rôma]], lãnh đạo của [[Giáo hội Công giáo Rôma|Giáo hội Công giáo]] toàn [[thế giới]]. Theo quan điểm của Giáo hội Công giáo, giáo hoàng là người kế vị [[Thánh Phêrô]] - tông đồ trưởng của [[Giê-su|Chúa Giêsu]], với vai trò là người giữ [[chìa khóa thiên đàng]], là "tảng đá" để xây dựng nên giáo hội. Giáo hoàng đương kim là [[Giáo hoàng Phanxicô|Phanxicô]], người được [[Mật nghị Hồng y 2013|bầu chọn]] vào ngày [[13 tháng 3]] năm [[2013]], kế vị [[Giáo hoàng Biển Đức XVI]] thoái vị.
 
Thời gian tại vị của một giáo hoàng được gọi là "''triều đại giáo hoàng''" và thẩm quyền của ông đối với giáo hội thường được gọi là ''"quyền Tông Tòa"'' ("''Papacy") mà thực thể đại diện cho quyền lực đó gọi là [[Tòa Thánh]] (tiếng Latinh: ''Sancta Sedes''), dựa trên truyền thống Giáo hội cho rằng đó là "chiếc ngai tòa" của Thánh Phêrô trên cương vị là Giám mục [[Roma]]. Giáo hoàng cũng là [[nguyên thủ quốc gia]] của [[Thành Vatican]], một [[thành bang]] có chủ quyền nằm trong lòng thành phố Roma của nước [[Ý]].
Dòng 13:
Ngày nay, các Giáo hội [[Chính thống giáo]] Hy Lạp, Nga và Serbia vẫn dùng cách gọi như thế cho các giám mục và cả linh mục, tuy nhiên, Giáo hội Công giáo Rôma chỉ sử dụng từ ngữ này dành cho vị Giám mục Rôma. Lịch sử Giáo hội Công giáo ghi nhận, [[Giáo hoàng Grêgôriô VII]] (1073-1085) là người đã chính thức giới hạn việc dùng từ "papa".
 
Từ "Giáo hoàng" trong [[tiếng Việt]] thực ra không dịch sát từ gốc Latinh, nó được dịch cách cảm quan để gọi một vị lãnh đạo tinh thần có quyền lực như một vị vua. Gần đây có ý kiến đề xuất trở lại dùng cách gọi '''Giáo tông''' ([[chữ Hán]]: 教宗).<ref>{{chú thích web|author1=Stêphanô Huỳnh Trụ|title=Từ vựng Công giáo: Giáo hoàng - Giáo chủ - Giáo tông|url=http://tgpsaigon.net/baiviet-tintuc/20150710/31353}}</ref> Thông thường, các giáo hữu Công giáo Việt Nam hay sử dụng danh xưng ''Đức Giáo hoàng'' hoặc ''Đức thánh cha'' để thể hiện sự tôn kính.
 
Trước thế kỷ 20 [[từ điển]] tiếng Việt còn dùng ''Đức Giáo tông'' và ''Đại phụ Thánh hội tông'' để chỉ Giáo hoàng.<ref>Génibrel, J.F.M. ''Tây ngữ thích Nam tổng lược''. Saigon: Imprimerie de la Mission à Tân-định, 1898.</ref> Sách chữ Nôm thì dùng ''Đức thánh Pha Pha''.<ref>Phạm Xuân Hy. ''Phép dòng chị em mến câu rút đức Chúa Giê Su''. Paris: Bản thảo, 2009.</ref>