Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Huỳnh Tịnh Của”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →Liên kết ngoài: xóa link chết hoặc tự xuất bản using AWB |
n →Đại Nam quốc âm tự vị: sửa thành →Đại Nam quấc âm tự vị: để tôn trọng tên sách của tác giả. Rồi thêm vào: "Sau 1975, sách đổi tên thành Ðại Nam quốc âm tự vị cho đúng với chính tả thống nhất." |
||
Dòng 12:
Ông mất năm Đinh Mùi (1907), thọ 73 tuổi, an táng tại [[Bà Rịa]].
==Đại Nam
{{chính|Đại Nam
Huỳnh Tịnh Của sáng tác khá nhiều và đa dạng, nhưng trong số những tác phẩm của ông, nổi bật nhất là pho ''Đại Nam
Khi soạn ''Ðại Nam
Trong quá trình soạn sách, Huỳnh Tịnh Của đã được một người Pháp tên là A. Landes giúp đỡ rất nhiều về ý kiến cũng như phương pháp. Landes là một nhà Ðông phương học, có học chữ nho và từng làm Giám đốc Trường Thông ngôn ở [[Thành phố Hồ Chí Minh|Sài Gòn]] từ năm 1885. Cũng chính Landes là người, vào năm 1895, khi đang làm Ðổng lý văn phòng cho Toàn quyền De Lanessan, đã khuyên Huỳnh Tịnh Của xin Thống đốc Nam Kỳ xuất quỹ để xuất bản bộ tự vị này. Tất nhiên, công việc chính vẫn do Huỳnh Tịnh Của trì chí thực hiện, như lời ông viết: ''"nhân khi rỗi rảnh, ta cứ việc làm theo tiếng ta, chữ ta, viết đi chép lại, ngày đêm khó nhọc, hơn bốn năm trời mới thành công việc"''.<ref name="
Công sức của Huỳnh Tịnh Của đã được đền đáp xứng đáng khi bộ sách trở thành "sách gối đầu giường" với nhiều thế hệ các nhà ngôn ngữ Việt Nam. Bộ tự vị có những ưu điểm rất nổi bật:
Dòng 24:
Trước hết, ngữ vựng trong đó rất phong phú. Ví dụ như chữ "ăn" có tới 125 chữ ghép khác nhau, cho thấy công lao tìm tòi công phu của người biên soạn. Nó còn bao gồm chẳng những các từ ngữ văn chương, chung cho cả ba miền đất nước, rút ra từ các áng văn chương bác học và bình dân, mà cả ngôn ngữ bình dân, đặc biệt là những tiếng có màu sắc địa phương được sử dụng nhiều ở [[Nam Kỳ]] và [[Trung Kỳ]] thời bấy giờ, góp phần làm sáng tỏ rất nhiều khúc mắc ngôn ngữ học hiện đại sau này.
Thứ đến, cách giảng giải của ''Đại Nam
Thứ ba là việc phân biệt chữ Hán Nôm. Tinh thông cả chữ Pháp, chữ Hán lẫn chữ Nôm, Huỳnh Tịnh Của đã không dùng cách xếp loại theo tự loại, mà phân biệt chữ theo hai gốc văn tự là [[Từ Hán-Việt|Hán Việt]] và [[
Cuối cùng, phương pháp soạn sách rất khoa học. Tra cứu ''Ðại Nam
''Đại Nam
==Tác phẩm==
|