Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chiến tranh Tây Nam (Nhật Bản)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Ahihi456 (thảo luận | đóng góp)
Dòng 36:
Chỉ được biết khi sự đã rồi, Saigō lúc này đã mất hết tinh thần miễn cưỡng rời khỏi cảnh bán hưu nhàn của mình và lãnh đạo cuộc nổi dậy chống lại chính quyền trung ương.
 
Tháng 2 năm 1877, chính quyền Minh Trị cử [[Hayashi Tomoyuki]], một quan chức ở [[Bộ Nội vụ (Nhật Bản)|Nội vụ Tỉnh]] cùng với Đô đốc [[Kawamura Sumiyoshi]] trên tàu chiến [[Tàu chiến hơi nước Nhật Bản Takao|''Takao'']] đi xác định tình hình. Thống đốc Satsuma, [[Oyama Tsunayoshi]], giải thích rằng các cuộc nổi loạn này là để phản đối lại việc triều đình cố gắng ám sát Saigō, và yên cầu Đô đốc Kawamura (anh em họ của Saigō) lên bờ để giúp ổn định tình hình. Sau khi Oyama rời đi, một đội tàu nhỏ chở đẩy các người có vũ trang cố lên boong tàu ''Takao'' bằng vũ lực nhưng bị đánh bật ra. Ngày hôm sau, Hayashi tuyên bố với Oyama rằng ông không thể cho phép Kawamura lên bờ khi tình hình vẫn còn bất ổn, và vụ tấn công tàu ''Takao'' là đủ cấu thành tội [[khi quân]]. Khi trở về [[Kobe]] ngày [[12 tháng 2]], Hayashi gặp Tướng quân [[Yamagata Aritomo]] và [[Itō Hirobumi|Ito Hirobumi]], và họ quyết định rằng cần phải cử [[Lục quân Đế quốc Nhật Bản]] đến Kagoshima để đề phòng cuộc nổi dậy lan rộng sang các vùng quê có cảm tính với Saigō khác. Cùng ngày hôm đó, Saigō gặp hai trungtrợ úy của mình là [[Kirino Toshiaki]] và [[Shinohara Kunimoto]], thông báo ý định tiến quân đến thủ đô Tōkyō của ông để chấp vấn triều đình. Từ chối một số lượng lớn những người tình nguyện, ông không hề cố liên lạc với các lãnh địa khác nhờ chi viện, và không có một người lính nào được để lại Kagoshima đề phòng bị tấn công. Để đảm bảo tính hợp pháp, Saigō mặc bộ quân phục vào mình. Hành quân đến phương Bắc, đội quân của ông bị cản trở bởi trận bảo tuyết nặng nề nhất mà Satsuma từng chứng kiến trong vòng 50 năm.
 
== Tổ chức trong chiến tranh ==