Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nghìn lẻ một đêm”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Trình soạn thảo mã nguồn 2017
Dòng 14:
</ref>
 
Điểm chung của các lần xuất bản bộ truyện là [[truyện nền]] ban đầu kể về vị vua [[Shahryār]] và vợ của ông là [[Scheherazade]]. Truyện nền đã giúp kết hợp chặt chẻ xuyên suốt cho chính các truyện kể khác. Các truyện kể tiến triển từ truyện kể ban đầu này; một số truyện kể được lồng vào bên trong các truyện kể khác trong khi đó có một số truyện kể tự mình bắt đầu và kết thúc. Một số lần xuất bản chỉ có chứa vài trăm đêm trong khi đó có một số lần xuất bản có chứa đến một nghìn lẽ một đêm hay nhiều hơn. Phần lớn các truyện kể được viết theo thể văn xuôi tuy đôi khi cũng được viết theo thể thơ dành cho các bài hát, câu đố và để diễn tả cảm xúc cao độ.
 
Một số truyện kể được xem là rất có liên quan đến ''Nghìn lẻ một đêm'', đặc biệt là "[[Aladdin và cây đèn thần]]", "[[Ali Baba và bốn mươi tên cướp]]", và "[[Thủy thủ Sinbad]]" lại không phải là một phần của ''Nghìn lẻ một đêm'' trong phiên bản nguyên thủy bằng tiếng Ả Rập. Chúng được [[Antoine Galland]] và các phiên dịch châu Âu đưa vào bộ truyện.<ref>John Payne, ''Alaeddin and the Enchanted Lamp and Other Stories'', (London 1901) gives details of Galland's encounter with 'Hanna' in 1709 and of the discovery in the Bibliothèque Nationale, Paris of two Arabic manuscripts containing Aladdin and two more of the added tales. [http://www.wollamshram.ca/1001/index.htm Text of "Alaeddin and the enchanted lamp"]</ref>
Dòng 166:
 
=== Văn học phương Tây từ thế kỷ 18 ===
[[Tập|nhỏxxxxnhỏ|Tem bưu điện Hungary trên đó vẽ hình con ngựa bay trong ''Nghìn lẻ một đêm'']]
 
Tập truyện ''Nghìn lẻ một đêm'' hiện đại bắt nguồn từ bản dịch của Antoine Galland (năm 1704). Thành công tức thì đến với bản dịch của Galland có lẽ là vì nó ra mắt đúng lúc diễn ra phong trào đọc ''contes de fées'' (tạm dịch: "truyện cổ tích") - khởi đầu từ ''Histoire d'Hypolite'' của [[Madame d'Aulnoy]] vào năm 1690. Cuốn sách của d'Aulnoy có kết cấu rất giống với tác phẩm ''Nghìn lẻ một đêm'' và cũng được dẫn dắt bởi một người nữ. Thành công của ''Nghìn lẻ một đêm'' lan tỏa khắp Âu châu. Cuối thế kỷ 18, nó đã được dịch từ tiếng Pháp sang tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Ý, tiếng Hà Lan, tiếng Đan Mạch, tiếng Nga, tiếng Flemish và tiếng Yiddish.<ref>Reynolds (2006), tr. 279-81</ref> Bản truyện của Galland cũng kích thích một dòng thác truyện nhái, khi một số nhà văn Pháp bắt đầu nhái phong cách và bịa đặt một cách gượng gạo, hời hợt trên nền bối cảnh phương Đông. Một số ví dụ về truyện loại này là ''Les quatre Facardins'' (1730) của [[Antoine Hamilton|Anthony Hamilton]], ''[[The Sofa: A Moral Tale|Le sopha]]'' (1742) của [[Claude Prosper Jolyot de Crébillon|Crébillon]] và ''[[The Indiscreet Jewels|Les bijoux indiscrets]]'' (1748) của [[Denis Diderot|Diderot]]. Các tác phẩm này thường chứa đựng những sự ám chỉ đầy úp mở về xã hội Pháp đương thời.