Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chiến tranh Xô–Đức”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Uoat365 (thảo luận | đóng góp)
Uoat365 (thảo luận | đóng góp)
Dòng 898:
 
Do bị thiếu lương thực bởi nhiều nông dân nam đã nhập ngũ, Đức bù đắp sự thiếu hụt đó bằng cách lấy hàng triệu tấn ngũ cốc từ [[Nam Tư]], [[Hungary]] và [[Romania]]. Nguồn cung cấp dầu của Đức, vốn rất quan trọng cho nỗ lực chiến tranh, phụ thuộc phần lớn vào việc nhập khẩu 1,5 triệu tấn dầu hàng năm, chủ yếu từ Romania. Đức cũng chiếm giữ luôn nguồn cung cấp dầu của các nước bị chinh phục - ví dụ như Pháp<ref>Tooze 2006, pp. 411.</ref> Về mặt sản xuất, Đức trưng dụng mọi nhà máy tại các lãnh thổ chiếm đóng, các nhà máy này đã cung cấp rất nhiều vũ khí cho Đức. Ví dụ như loại xe tăng [[Panzer 38(t)]] và các biến thể của nó đã được sản xuất tại các nhà máy ở [[Tiệp Khắc]] với số lượng lên tới trên 6.600 chiếc<ref>Steven Zaloga. "Armored Champion: The Top Tanks of World War II". Stackpole Books, May 15, 2015. Appendix 2: German AFV Production.</ref>
 
Do phần lớn nam giới Đức đã nhập ngũ nên Đức bị thiếu lao động sản xuất, nhất là sản xuất vũ khí. Để bù đắp thiếu hụt, trong năm 1944, gần một nửa lao động của Đức là người nước ngoài, bị bắt đến từ các vùng mà Đức chiếm đóng, bao gồm: 5,2 triệu tù binh hoặc dân thường Liên Xô, 1,6 triệu người Ba Lan, 1,5 triệu người Pháp, 900.000 người Italy, 300 - 400 người Nam Tư, Czechoslovakia, Hà Lan, Hungary và Bỉ.<ref>William I. Hitchcock, ''The Bitter Road to Freedom: The Human Cost of Allied Victory in World War II Europe'' (2008), pp 250-56</ref>
 
===Hỗ trợ cho Liên Xô===