Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Súng trường tự động Kalashnikov”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 40:
Trong Chiến tranh Thế giới thứ 2, người Đức phát triển mẫu súng trường tấn công, dựa vào nghiên cứu cho thấy đa số cuộc đấu súng xảy ra ở cự ly gần, trong vòng 300 mét. Uy lực của loại súng trường bắn phát một đương đại là quá mạnh (tầm hiệu quả là 800m) nhưng khi mật độ hỏa lực lại quá thưa cho đa số cuộc đấu súng ở cự ly gần. Kết luận của các nhà quân sự Đức là cần sáng chế một loại súng kết hợp giữa súng trường và súng tiểu liên có các tính năng cơ bản như hộp đạn có sức chứa lớn, hỏa lực dày và chính xác với tầm bắn trung bình có hiệu quả đạt đến 300 mét. Để giảm chi phí chế tạo, loại súng tiểu liên Mauser MP-40 được cải tiến, không dùng đạn nhẹ nữa mà chuyển sang dùng loại đạn 7,92x33 mm là loại đạn có liều thuốc phóng lớn hơn.
 
Như vậy, có thể kết luận rằng súng trường [[súng trường tấn công 44]] (StG-44) không phải là loại súng đầu tiên có những tính năng này;{{fact|date = ngày 8 tháng 12 năm 2012}} khẩu [[Cei-Rigotti]] của Ý cũng như khẩu [[Hoàng đế Nga]] và khẩu súng trường tự động [[Súng trường tự động Fedorov|Fedorov]] ra đời trước nó đã có dạng thiết kế của súng trường tấn công{{fact|date = ngày 8 tháng 12 năm 2012}}. Ví dụ Fedorov sử dụng cỡ đạn trung bình giúp giảm giật, khiến cho khẩu súng bắn nhanh và có thể vừa chạy vừa bắn, nhưng vẫn đảm bảo sức công phá và tầm bắn hơn rất nhiều so với súng ngắn liên thanh. So với tiêu chuẩn của súng trường tấn công, StG-44 vẫn chưa hoàn chỉnh: tầm bắn hiệu quả vào khoảng 300 mét (cao hơn tiểu liên SMG nhưng thấp hơn súng trường tấn công tiêu chuẩn), súng không có chế độ bắn phát một mà chỉ có chế độ bắn tự động, không có ốp lót tay (xạ thủ phải nắm lấy băng đạn do không thể cầm vào phần đầu nòng súng dễ bị nóng khi bắn lâu, khiến việc lấy điểm ngắm ở cự ly xa trở nên khó khăn).
 
=== Vài nét về tác giả và quá trình sáng chế ===