Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Gustav Robert Kirchhoff”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 28:
Gustav Kirchhoff sinh tại Königsberg, East Prussia, là con trai của [[Friedrich Kirchhoff]], một luật sư, và Johanna Henriette Wittke. Ông tốt nghiệp trường Đại học Königsberg Albertus năm 1847 nơi ông dự Hội thảo toán-vật lý dưới sự hướng dẫn của [[Franz Ernst Neumann]] và [[Friedrich Julius Richelot]]. Ông kết hôn cùng Clara Richelot, con gái của giáo sư toán học của ông. Cũng vào năm đó, họ chuyển tới [[Berlin]], nơi ông ở cho đến khi nhận dược chức giáo sư tại Breslau.
 
Kirchhoff đã đưa ra một định lý về mạch, hiện nay rất phổ biến trong kĩ thuật điện vào năm 1845, khi còn là học sinh. Ông hoàn thành việc học bằng một chuyên đề; sau đó trở thành bài luận văn tiến sĩ. Năm 1857, ông đã dự tính rằng một tính hiệu điện trong dây không có điện trở đi dọc theo dây bằng tốc độ ánh sáng. Ông đã đặt ra định luật về bức xạ nhiệt vào năm 1859 và đưa ra lời chứng minh vào năm 1861. Ông được gọi đến Đại học Heidelberg năm 1854, nơi ông đã hợp tác trong việc nghiên cứu phổ cùng Robert Bunsen. Kirchhoff và Bunsen đã cùng nhau khám phá ra [[canxi]] và [[rubiđi]] vào năm 1861. Tại Heidelberg, ông đã mở Hội thảo toán-lý, theo gương Neumann, cùng nhà toán học [[Leo Königsberger]]. Trong những người dự có [[Arthur Schuster]][[Sofia Kovalevskaya]]. Năm 1875, Kirchhoff nhận chiếc ghế đầu tiên của chủ tịch đặc biệt dành riêng cho vật lý lý thuyết tại Berlin.
 
Năm 1862, ông được nhận huy chương Rumford cho sự tìm kiếm dòng cố định của quang phổ mặt trời và sự đảo ngược của các dòng sáng trong quang phổ của ánh sáng nhân tạo.