Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hạ Hầu Uyên”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 38:
Năm [[214]], Hạ Hầu Uyên lại mang quân dẹp lực lượng nổi dậy của Tống Kiến. Năm 215, Tào Tháo cùng Hạ Hầu Uyên, [[Trương Cáp]], Hứa Chử, Từ Hoảng dẫn quân đánh Hán Trung của [[Trương Lỗ]]. Trương Lỗ sai người dẫn quân đến Dương Bình Quan phòng thủ khiến quân Tào Tháo không qua được. Sau đó, Tào Tháo sai Hạ Hầu Uyên lặng lẽ dẫn quân đến đánh chiếm Dương Bình quan, quân của Trươg Lỗ không phòng thủ nên đại bại. Tào Tháo chiếm Hán Trung, trước khi rút về để Hạ Hầu Uyên cùng Trương Cáp ở lại trấn giữ.
 
Năm 217, Lưu Bị chia quân tiến đánh Hán Trung. Tào Tháo sai [[Tào Hồng]], [[Tào Hưu]] ra hỗ trợ cho Hạ Hầu Uyên, đánh lui được quân Thục, tướng Ngô Lan bỏ chạy rồi bị người Đê giết.
 
Cuối năm 218, [[Lưu Bị]] cùng [[Pháp Chính]], [[Hoàng Trung]] mang đại quân tấn công lên Hán Trung. Quân Thục nhanh chóng lấy cửa ải Dương Bình, sang đầu năm [[219]], vượt qua sông Miện Thủy<ref>Một nhánh của sông [[Hán Thủy]]</ref>. Lưu Bị đóng quân hạ trại tại núi Định Quân, Hoàng Trung được lệnh cầm một cánh quân mai phục ở phía sau đỉnh núi này<ref name="ldp267">Lê Đông Phương, sách đã dẫn, tr 267</ref>.
 
Hạ Hầu Uyên không biết là mưu kế, mang toàn quân tới đánh doanh trại của Lưu Bị. Trong khi hai bên đang xô xát kịch liệt, đột nhiên Hoàng Trung từ trên cao thúc trống đánh xuống, khí thế rất mạnh vào sườn quân Tào. Quân Tào bị đánh tan nát không còn hàng trận. Hạ Hầu Uyên cùng Thứ sử Ích châu của Tào Tháo là Triệu Ngung bị tử trận<ref name="ldp267">Lê Đông Phương, sách đã dẫn, tr 267</ref>, gần như toàn bộ 5000 quân của ông cũng bị tiêu diệt<ref>Trần Văn Đức, sách đã dẫn, tr 282</ref>. Không rõ năm đó ông bao nhiêu tuổi.