Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận Ký Thành”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 27:
{{chính|Mã Siêu| trận Đồng Quan (211)}}
[[Tập tin:MaChao.jpg|nhỏ|phải|200px|Mã Siêu luôn chờ thời cơ báo thù]]
Sau thất bại tại trận Đồng Quan, Mã Siêu phải rút lui về phía Tây, tị nạn trong các vùng đất của [[người Khương]] và [[người Hồ]] nhưng ông luôn chờ đợi cơ hội để phát binh báo thù. Mặt khác, sau khi chiến thắng trong [[trận Đồng Quan]], [[Tào Tháo]] tuy muốn nhân cơ hội tiêu diệt tàn quân của lực lượng Tây Lương nhưng không thể thực hiện được vì [[Tôn Quyền]] ở Giang Đông đã khởi binh tấn công vào hậu phương phía đông nam. Tình thế đó buọcaTàobuộc Tào Tháo phải rút quân chủ lực về phía Đông tập trung đối phó. Mặt trận phía Tây chỉ để lại [[Hạ Hầu Uyên]] trấn giữ, việc phòng bị ở vùng Lũng Thượng được giao hoàn toàn cho quan binh địa phương.
 
Hành động này của Tào Tháo đã làm cho các lực lượng ở địa phương lo ngại vì việc rút đi các lực lượng chủ lực sẽ khiến cho nơi đây không đủ khả năng phòng thủ trước hiểm họa thường trực là lực lượng hùng mạnh của Mã Siêu đang chờ cơ hội phản kích.
 
Quan trấn thủ ở vùng Lũng Thượng là [[Dương Phụ]] cảnh báo với Tào Tháo về mối nguy hiểm thường trực của Mã Siêu đối với an ninh của vùng Lũng Thượng<ref>Tam Quốc diễn nghĩachí, Mã Siêu truyện, quyển 36</ref>:
{{cquote|
Siêu có cái dũng của Tín, Bố<ref>Tức là [[Hàn Tín]] và [[Anh Bố]], những danh tướng và công thần khai quốc của nhà Hán</ref>, rất được lòng người Khương, Hồ. Ví như đại quân quay về, nơi đây chẳng thể phòng bị nghiêm ngặt, các quận Lũng thượng sẽ chẳng còn của nước nhà nữa.