Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nerva”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 37:
 
Vụ tự sát của [[Nero]] vào ngày 09 Tháng Bảy năm 68 đã đem đến kết cục là chấm dứt sự cai trị của [[triều đại Julius-Claudius]]. Sự hỗn loạn xảy ra sau đó, dẫn đến một năm của các cuộc nội chiến tàn bạo được gọi là [[Năm của Bốn Hoàng đế]], mà đã cho thấy sự kế vị liên tiếp và sự sụp đổ của các hoàng đế [[Galba]], [[Otho]] và [[Vitellius]], cho đến khi có sự lên ngôi của Vespasianus vào ngày 21 tháng 12 năm 69. Hầu như không có gì là nổi bật liên quan đến Nerva trong suốt năm 69, nhưng bất chấp thực tế rằng [[Otho]] là em rể của em gái ông, ông dường như đã là một trong những người ủng hộ sớm nhất và mạnh nhất của dòng họ Flavius.
 
Đối với sự phục vụ chưa được biết, ông đã được tưởng thưởng bằng chức chấp chính quan vào thời kì đầu triều đại của Vespasianus trong năm 71. Sau năm 71, Nerva một lần nữa biến mất khỏi lịch sử, có lẽ tiếp tục sự nghiệp của mình như là một cố vấn kín đáo dưới thời Vespasianus (69-79) và các con trai của ông [[Titus]] (79-81) và [[Domitianus]] (81-96).
 
Ông tái xuất trong cuộc nổi loạn của Saturninus trong 89. Ngày 1 tháng 1 năm 89, thống đốc của Đại Germania, [[Lucius Antonius Saturninus]], và hai quân đoàn của mình ở Mainz, [[Legio XIV Gemina]] và [[Legio XXI Rapax]], nổi loạn chống lại [[Đế chế La Mã ]] với sự trợ giúp của bộ lạc Chatti <ref name=jones-144>Jones (1992), p.&nbsp;144</ref>[9]. Các Thống đốc Germania Nhỏ, [[Lappius Maximus]], đã di chuyển đến khu vực cùng một lúc, hỗ trợ bởi người cai quản của vùng Rhaetia, [[Titus Flavius ​​Norbanus]]. Trong thời hạn 24 ngày kể từ ngày cuộc nổi loạn bắt đầu ,nó đã bị dẹp tan, và thủ lĩnh của nó tại Mainz trừng phạt dã man.
==Hoàng đế==
===Kế vị===
 
 
{{sơ khai}}
{{Hoàng đế La Mã}}