Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Triệu Tiệp dư (Hán Vũ Đế)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 33:
Năm Chinh Hòa thứ 2 ([[91 TCN]]), phát sinh Họa Vu cổ. Lệ Thái tử [[Lưu Cứ]] cùng Hoàng hậu [[Vệ Tử Phu]] đều bị hạ bệ, ngôi vị [[Thái tử]] của Hán Vũ Đế bị để trống<ref>《史记·卷四十九·外戚世家第十九》:卫太子废後,未复立太子。</ref>. Vào lúc này, những người con trai khác của Hán Vũ Đế bắt đầu có ý ngó đến ngôi vị Thái tử.
 
Khi ấy, ngoại trừ Lệ Thái tử Lưu Cứ, Hán Vũ Đế còn có con trai thứ Tề Hoài vương [[Lưu Hoành (Tề Hoài vương)|Lưu Hoành]] (刘闳), nhưng Lưu Hoành đã sớm mất<ref>《史记·卷六十·三王世家第三十》:子闳王齐,年少,无有子,立,不幸早死,国绝,为郡。</ref>. Sau họa Vu cổ, những người con trai của Hán Vũ Đế chỉ còn: Yên vương [[Lưu Đán]], Quảng Lăng vương [[Lưu Tư (Tây Hán)|Lưu Tư]], Xương Ấp vương [[Lưu Bác]] (刘髆) cùng con trai của Triệu thị là Lưu Phất Lăng.
 
Không lâu sau khi Lưu Cứ mất, Yên vương Lưu Đán dâng thư, nói xin về kinh sư đảm nhiệm chức Thị vệ bảo vệ hoàng cung. Hán Vũ Đế nhìn ra Lưu Đán có âm mưu với ngôi vị Thái tử, liền rất tức giận, ở cửa Bắc giết chết sứ giả của Lưu Đán, cũng ra chỉ tước đi 3 huyện của nước Yên<ref>《史记·卷四十九·外戚世家第十九》:而燕王旦上书,原归国入宿卫。武帝怒,立斩其使者於北阙。</ref>. Còn Quảng Lăng vương Lưu Tư, vốn là người xa xỉ, không có tài cán lại thích làm càng lám quấy, từ lâu đã không phải người có thể trở thành Thái tử<ref>《汉书·卷六十三·武五子传第三十三》:胥壮大,好倡乐逸游,力扛鼎,空手搏熊彘猛兽。动作无法度,故终不得为汉嗣。</ref>.