Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thơ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 710:
:::''Sàn gác trọ những tâm hồn bão nổi''
:::''Những hào hùng, uất hận gối lên nhau''
::'''Cao Tần''' - ''Ta làm gì cho hết nửa đời sau?''
 
:::::: == '''Thơ tự do:''' == Muôn ngọn đuốc trong đêm rừng rực. Tiếng búa liềm xào xạc bốt tây. Trăm năm trước cũng tại nơi đây. Những con người búa liềm đất ấy. Đã hăng say chống giặc ngoại xâm. Bước chân dưới đuốc rầm rầm. Cờ sao phấp phới ầm ầm tiến công. Nhớ hay không những ngày quyết định. Dân quân mình chiến tích thắng tây. Pháo đài bay tan xác chất đầy. Mấy mươi năm hào khí nguyên đây. Ta đã thắng, thắng cả chính ta.
:::::...
:::::''Đan Dương - Rừng Đuốc''
:::::'''Kẻ Du Mục Về Xuôi''' Kẻ du mục, nay trở về xuôi. Chưa quen lắm, những khuôn mặt người. Hai, ba mặt, chợt khóc chợt cười. Khiến hắn ta, có lúc chơi vơi. Nhớ - Tây Tiến, Đông Tây Bắc - quê tôi. Xa lắm rồi, những đêm ngồi giữa núi. Ngủ với rừng, ăn ở với anh em. Rừng tuy vắng, nhưng trăng chẳng lạnh. Sương có rơi, nhưng đâu buốt hồn người. Ấm áp lắm, cảnh đời muôn nơi. Cơm chị nấu, cơm cô, u nấu. U là ai? Con chẳng biết đâu. Chỉ biết giữa rừng với núi. Có mái nhà đầy đủ anh em. Giờ dẫu thèm, cũng qua ký ức. Về với xuôi, viết tiếp cuộc đời. Gói gọn lại mà sao không chặt. Ký ức về tuột khỏi nuộc dây. Có lẽ nào kỷ niệm đất ấy. Quá nặng lòng và to lớn không U? ***
::::''Đan Dương - Kẻ Du Mục Về Xuôi''
 
=== '''Thơ tự do''' ===
 
::: Muôn ngọn đuốc trong đêm rừng rực.
::: Tiếng búa liềm xào xạc bốt tây.
::: Trăm năm trước cũng tại nơi đây.
::: Những con người búa liềm đất ấy.
::: Đã hăng say chống giặc ngoại xâm.
::: Bước chân dưới đuốc rầm rầm.
::: Cờ sao phấp phới ầm ầm tiến công.
::: Nhớ hay không những ngày quyết định.
::: Dân quân mình chiến tích thắng tây.
::: Pháo đài bay tan xác chất đầy.
::: Mấy mươi năm hào khí nguyên đây.
::: Ta đã thắng, thắng cả chính ta.
::::: ...
::::: '''''Đan Dương - Rừng Đuốc'''''
:: '''Ví dụ:'''
:: Kẻ du mục, nay trở về xuôi.
:: Chưa quen lắm, những khuôn mặt người.
:: Hai, ba mặt, chợt khóc chợt cười.
:: Khiến hắn ta, có lúc chơi vơi.
:: Nhớ - Tây Tiến, Đông Tây Bắc - quê tôi.
:: Xa lắm rồi, những đêm ngồi giữa núi.
:: Ngủ với rừng, ăn ở với anh em.
:: Rừng tuy vắng, nhưng trăng chẳng lạnh.
:: Sương có rơi, nhưng đâu buốt hồn người.
:: Ấm áp lắm, cảnh đời muôn nơi.
:: Cơm chị nấu, cơm cô, u nấu.
:: U là ai? Con chẳng biết đâu.
:: Chỉ biết giữa rừng với núi.
:: Có mái nhà đầy đủ anh em.
:: Giờ dẫu thèm, cũng qua ký ức.
:: Về với xuôi, viết tiếp cuộc đời.
:: Gói gọn lại mà sao không chặt.
:: Ký ức về tuột khỏi nuộc dây.
:: Có lẽ nào kỷ niệm đất ấy.
:: Quá nặng lòng và to lớn không U?
:::: '''''Đan Dương - Kẻ Du Mục Về Xuôi'''''
 
=== Dạng (form) ===