Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ngọc Hoàng Thượng đế”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 28:
Truyền thuyết dân gian phổ biến ở Trung Quốc rằng Ngọc Hoàng Thượng đế vốn người trần, tên là '''Trương Hữu Nhân''', là trang chủ ở Trương Gia Loan, quận Thông Châu, thủ đô [[Bắc Kinh]]. Vì có tính khiêm nhường và kiên nhẫn, ông được gọi là ''Trương Bách Nhẫn''; do hay giúp đỡ người khác, tu luyện thành tiên nên ông được gọi là ''Đại Quý Nhân''.
 
Trương Hữu Nhân có một vợ họ Vương, tức [[Tây Vương Mẫu]] và bảy cô con gái: Đại Thư, Nhị Thư, Tam Thư, Tứ Thư, Ngũ Thư, Lục Thư và Trương Thất Nữ. Thuyết khác nói vợ của Ngọc Hoàng có hiệu là Thiên Hậu, có chín con trai. Em gái Ngọc Hoàng là Dao Cơ lấy Dương Thiên Hựu sinh ra [[Nhị lang thần|Nhị Lang]]. Ngọc Hoàng ở tại một cung điện trên trời gọi là Kim Khuyết Vân cung Linh Tiêu bảo điện (gọi tắt là điện Linh Tiêu) cùng với vợ mình là Tây Vương Mẫu.
 
Trong đạo Mo của số ít người Tráng thì Ngọc Hoàng tên thật là bố Lạc Đà, có vợ là mẹ Hoa (nữ thần sinh sản ra muôn loài và bảo hộ sự sinh sản của con người). Họ có với nhau tám người con trai và một người con gái, đều là thần mặt trời. Nhưng bảy người con trai đã bị nữ thần Đà Giang dùng cung tên bắn chết, người con trai cuối cùng nhờ bôi tro lên mặt trở thành mặt trăng nên mới được tha chết, để rồi chỉ còn lại một nữ thần mặt trời của thế gian.