Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phục Thọ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 42:
Năm sau ([[196]]), Thứ sử Duyện châu là [[Tào Tháo]] đón Hiến Đế về [[Hứa Xương]]. Từ đó Hiến Đế bị Tào Tháo khống chế. Đổi [[niên hiệu]] thành '''Kiến An''', gọi là Kiến An nguyên niên. Cha bà Phục Hoàn được bái ''Phụ quốc Tướng quân'' (輔國將軍), nghi chế ngang với [[Tam công]]. Không lâu sau nhậm ''Trung tán đại phu'' (中散大夫), lại chuyển thành ''Truân kỵ Giáo úy'' (屯骑校尉)<ref>《后汉书·卷十下·皇后纪第十下》:建安元年,拜完辅国将军,仪比三司。完以政在曹操,自嫌尊戚,乃上印绶,拜中散大夫,寻迁屯骑校尉。</ref>.
 
Từ khi đến Hứa Xương, Hiến Đế bị người của Tào Tháo giam lỏng nên bất mãn. Có thịThị lang tên [[Triệu Ngạn]] (赵彦), bầybày giúp cách cho Hiến Đế, liền bị Tào Tháo giết chết. Còn lại những người bất hòa với Tào Tháo, đa số đều bị sát hại. Một hôm, Tào Tháo lại vào điện triệu kiến, Hán Hiến Đế giận dữ nói:''"Nếu ngài tương trợ ta, ta hi vọng ngài có thể đối đãi ta tử tế. Còn không, chi bằng cứ vứt bỏ ta đi thì hơn!"''. Tào Tháo nghe thế hoảng hốt, mồ hôi ướt đẫm, từ đó không triều kiến Hiến Đế nữa. Khi ấy Đổng Thừa mưu phản bị giết, con gái Thừa là [[Đổng quý nhân (Hán Hiến Đế)|Đổng Quý nhân]] đang mang thai, Hiến Đế cầu xin Tào Tháo đừng giết, thế nhưng Tào Tháo vẫn lôi Đổng Quý nhân ra xử tử. Phục hậu trông hết mọi sự kinh hãi, viết thư báo cho cha là Phục Hoàn, kể hết sự tình của Tào Tháo, cùng mưu trừ diệt đi<ref name="ReferenceA">Lê Đông Phương, sách đã dẫn, tr 378</ref><ref>《后汉书·卷十下·皇后纪第十下》:自帝都许,守位而已,宿卫兵侍,莫非曹氏党旧姻戚。议郎赵彦尝为帝陈言时策,曹操恶而杀之。其余内外,多见诛戮。操后以事入见殿中,帝不任其愤,因曰:“君若能相辅,则厚;不尔,幸垂恩相舍。”操失色,俯仰求出。旧仪,三公领兵朝见,令虎贲执刃挟之。操出,顾左右,汗流浃背,自后不敢复朝请。董承女为贵人,操诛承而求贵人杀之。帝以贵人有妊,累为请,不能得。后自是怀惧,乃与父完书,言曹操残逼之状,令密图之。</ref>. Nhưng Phục Hoàn không dám ra tay, sang năm Kiến An thứ 14 ([[209]]), Phục Hoàn mất, con trai là [[Phục Điển]] (伏典) thừa tự.
 
=== Sự bại bị giết ===