Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lê Tranh (Phúc vương)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n Nhỏ
n nhỏ
Dòng 9:
 
[[Tháng 8]] ([[âm lịch]]) năm [[1500]], đời vua [[Lê Hiến Tông]], Phúc Vương mắc bệnh nặng. Sau khi dặn bảo người trong phủ là "việc tang phải tiết kiệm, không làm lễ [[Phật]] và chỉ theo lễ cổ", thì ông mất, hưởng dương 33 tuổi.
Thương tiếc ông, nhà vua cho bãi triều ba ngày, ban cho tiền để làm lễ táng. Sau khi táng, nhà vua ban cho tên thụy ông là ''Ý Khang''.
 
Theo [[Lê Quý Đôn]], ''"tính Phúc Vương giản dị, thanh đạm, ôn hòa, đứng đắn, thực thà, ít nói, luôn giữ mình theo lễ nghĩa phép tắc, ham mê sách vở (thích nhất là [[Kinh Dịch]], cũng hiểu được ý nghĩa lớn của sách), giỏi viết chữ thảo, rất hay [[thơ]], phong cách thơ thanh cao hùng tráng, đã từng được vua [[Lê Thánh Tông]] đặc biệt khen ngợi, coi trọng. Người đương thời thường sánh ông với Đông Bình và Hà Gian đời xưa"'' <ref> ''Đại Việt thông sử'' (bản dịch, tr. 150). Chú thích: Đông Bình tức Đông Bình vương, con trai của vua [[Hán Quang Vũ]] ở [[Trung Quốc]]. Đông Bình ham làm việc thiện, có câu nói nổi tiếng là: "Làm việc thiện là điều vui sướng nhất" (vi thiện tối lạc). Hà Gian tức Hà Gian Hiến vương, tên thật là Đức, con vua [[Hán Cảnh Đế]] ở [[Trung Quốc]]. Ông ham học tập và sưu tầm sách cổ.</ref>.
 
==Khu đền mộ==