Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hạ Bạt Thắng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 13:
Đến Sóc Châu, Thắng trình bày với Lâm Hoài vương Nguyên Úc rằng: “Hoài Sóc bị vây, sớm tối sẽ mất, trai gái cố giữ, mong ngóng quan quân. Đại vương là dòng dõi tông thất, chia sẻ việc nước, nhận lệnh chinh thảo, theo lý phải tìm giặc mà đánh. Nay ngài dừng quân không tiến, do dự không quyết. Hoài sóc nếu bị hãm, thì Vũ Xuyên cũng nguy. Nghịch tặc khi ấy, nhuệ khí tăng cao, dẫu có cái dũng của [[Hàn Tín|Hàn]], [[Bạch Khởi|Bạch]], cái mưu của [[Trương Lương|Lương]], [[Trần Bình|Bình]], đại vương cũng không thể dùng được.” Úc thấy lời lẽ của Thắng khẩn thiết, hứa sẽ ra quân, sai ông trở về báo tin. Thắng lại đột vây mà vào, giặc đuổi theo, ông bắn chết vài tên. Đến dưới thành, ông hô lớn: “Hạ Bạt Phá Hồ cùng quan quân đến đây.” Quân lại sai Thắng đi Vũ Xuyên thăm dò, nhưng Vũ Xuyên đã bị hãm, ông bèn trở về, thì Hoài Sóc cũng vỡ. Cha con Thắng đều bị nghĩa quân bắt được.
 
Về sau, Thắng cùng cha, anh trai [[Hạ Bạt Doãn|Doãn]] và em trai [[Hạ Bạt Nhạc|Nhạc]] cùng bọn hào kiệt Vũ Xuyên, Hoài Sóc là 4 cha con [[Vũ Văn Quăng]], [[Dư Trân]], [[Niệm Hiền]], [[Ất Phất Phổ Căn]], [[Úy Trì Chân Đàn]], [[Độc Cô Tín]]… kêu gọi nghĩa dũng, tập kích giết chết Vệ Khả Cô. Độ Bạt bèn phái Thắng đến Sóc Châu báo tin, nhưng ông chưa quay về thì cha đã tử trận khi giao chiến với bộ lạc [[Thiết Lặc]] (hoặc [[Cao Xa]]), Vũ Văn Quăng đầu hàng [[Tiên Vu Tu Lễ]]. Trong những năm Hiếu Xương (525 – 527), Độ Bạt được truy tặng An viễn tướng quân, Tứ Châu thứ sử.
 
Khi ấy nghĩa quân Phá Lục Hàn Bạt Lăng đang vây Quảng Dương vương Nguyên Uyên ở Ngũ Nguyên, đêm ngày đánh thành. Uyên triệu Thắng đến làm quân chủ. Thắng bèn soái 200 kỵ binh mộ được, mở cửa đông thành ra đánh, chém hơn trăm thủ cấp. Nghĩa quân lui lại mấy chục dặm. Uyên thấy nghĩa quân đã lui lại một chút, nhân đó rút quân về Sóc Châu, Thắng thường ở bên cạnh ông ta.